Triệu Thụy tuy trước kia từng nghe danh tiếng Thất Trung tam ác thiếu, nhưng vì Đông Hồ Thất Trung diện tích tương đối rộng, cấp ba lại cao hơn cấp hai, do vậy tuy thường nghe ác danh, nhưng trước giờ chưa từng tận mắt kiến thức. 
Thế nhưng, hôm nay hắn đã chính tai nghe ba tên này ô ngôn uế ngữ và hung hăng kiêu ngạo. 
Triệu Thụy đúng là khó thể tưởng tượng phẩm hạnh của ba tên này lại bại hoại đến mức ấy, những lời đã nói, căn bản là không giống học sinh, thậm chí so với bọn côn đồ bên ngoài còn muốn hạ lưu hơn vài phần! 
Sắc mặt hắn dần dần trầm xuống, nộ ý trong lòng cũng dần dần sinh ra. 
Quan hệ của hắn và Vân Phương thường ngày thân mật, Vân Liên cũng theo hắn càng lúc càng thân cận, càng lúc càng hòa thuận, tin cậy hắn hơn, tỏ ra ỷ lại vào hắn. 
Bây giờ bọn Liêu Luân ba người nói về mẹ con họ quá đáng như vậy, làm sao không khiến hắn phẫn nộ? 
Càng huống chi, học sinh Chu Đào của hắn, bởi vì ra lời trượng nghĩa mà bị bọn Hoàng Chấn Vũ, Liêu Luân vây đánh, nếu hắn không ra mặt, vậy thì thật hết chỗ nói! 
Triệu Thụy là người bảo vệ, không thể nhìn Chu Đào bị đánh, vì vậy, vào thời khắc mấu chốt khi Liêu Luân đánh Chu Đào, hắn đã ra tay ngăn lại. 
“Lại là ngươi! Buông ra! Có nghe không hả? Buông ta ra!” Liêu Luân cảm thấy nắm đấm của mình giống như bị một gọng kìm bằng sắt kẹp chặt lại, đau đến buốt xương, bèn lớn giọng kêu la. 
Triệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-ma-chi-mo/3985903/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.