"Hừ, đã nói là không phải đối thủ của tôi mà vẫn dám xông lên gan cũng không nhỏ." Mạc Tuấn hừ lạnh nói.
"Chuyện này tới đây là được rồi." Một lão già bước vào nhà nói.
Hắn ta dù sao cũng đã già không nắm chắc phần thắng.
Mạc Tuấn trầm mặc hắn cũng muốn mấy người này đi, dù sao ra tay giết người ít nhất không thể cho Khương Tiểu Linh nhìn thấy, dù sao đó cũng là một cảnh máu me không thích hợp lắm.
Mạc Tuấn trầm mặc hắn cũng muốn mấy người này đi, dù sao ra tay giết người ít nhất không thể cho Khương Tiểu Linh nhìn thấy, dù sao đó cũng là một cảnh máu me không thích hợp lắm.
"Cút." Mạc Tuấn nói.
Tất cả mọi người như được đại xá đều cùng nhau đỡ đi ra ngoài.
Sau khi ra ngoài thì Mạc Tuấn cất tiếng: "Em không sao chứ."
"Em không sao." Khương Tiểu Linh mặt đỏ trả lời, lần đầu tiên cô cảm thấy cưới Mạc Tuấn cũng là một nơi gửi gắm tốt nhất, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm áp.
"Vậy là tốt anh đi có chút việc em cứ ở nhà dọn dẹp đi." Mạc Tuấn nhìn xung quanh bị đánh bổ đồ khắp nơi mà nói.
"Vâng." Khương Tiểu Linh ngoan ngoan nói.
Mạc Tuấn cất bước đi theo dùng thần thức khóa mấy tên Tống gia.
"Mạc lão tại sao ông lại không giúp tôi mà lại giúp hắn ta vậy." Tống Viễn Văn bị đánh máu mồm chảy tùm lum hận ngứa răng nói làm cho hắn càng đau thêm, cho dù hắn đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-luyen-thien-nhien/3350570/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.