Chợt!
Hồ Cửu cảm nhận được phía trong này có sự ẩm ướt hơn bình thường, hiển nhiên anh nhận ra rõ ràng, Bạch Thố từng nói bom dưới ao sen.
Vậy ví trí chỗ này là… giữa ao sen rồi?
Chỉ cần phá hủy ao sen là tốt rồi… nhưng nếu lực quá mạnh sẽ động vào bom.
Làm cách nào Bạch Long có thể đưa bom này vào?
“Chiến thần, tìm được Ngài Thiện.”
“Nhanh vậy sao?”
Thấy Hữu Thủ đưa Ngài Thiện vào, bộ dạng ông ta hơi chật vật, xem ra bị Bạch Long đối xử không tốt chút nào.
“Lâu không gặp.”
Hồ Cửu cười cười nhìn Ngài Thiện.
Ông ta cũng không nói gì, chỉ im lặng.
“Tôi chỉ muốn biết có cách đưa thứ chết tiệt này khỏi đây nhanh nhất.”
“Hay ông nghĩ mình có giá trị rồi?”
Hồ Cửu cười nguy hiểm nhìn Ngài Thiện.
Ông ta có cảm giác ớn lạnh, nhưng vẫn kiên quyết cắn răng không muốn nói.
“Không có ông, tôi vẫn có thể bạo lực một chút, kéo nó ra.”
“Nhưng… tôi là cho ông một cơ hội tự bồi thường lương tâm của mình đi.”
“Nhìn người dân ở đây vì cái thứ quỷ quái này mà chết? Hay là ông muốn, tận mắt nhìn tôi diệt gọn từng chút rồi vứt ông như tên Tuệ kia.”
Hồ Cửu có hỏi tức giận.
Đám người này không biết là đang làm gì, sao lại bị tẩy não đến mức mất nhân tính chứ.
Ngài Thiên hơi nhíu mày phân vân.
“Được thôi. Tùy ông vậy!”
Hồ Cửu dứt khoát cũng không quay đầu mà đi khỏi mật thất. Sau đó Từ Chấn Nam nhìn theo cũng bỏ đi.
Hữu Thủ nhìn Ngài Thiện, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-o-re/902262/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.