Bất ngờ thay, Khả Mỹ Dung chạy trước, Cừu Thạch theo sau, cả hai chạychưa được trăm trượng đường thì Khả Mỹ Dung chợt kêu lên một tiếng vàngã lăn ra đất.
Cừu Thạch hốt hoảng đã vọt thật nhanh đến, chàng một tay đỡ nàng khôngcho chạm đất, còn một tay thì áng ngang trước mặt. Chàng quát lớn :
- Ai? Sao lại lén lút làm điều ám muội?
Khả Mỹ Dung rên lên khe khẽ nằm lả trong tay Cừu Thạch. Nhưng lúc nàychưa phải là an toàn. Cừu Thạch đâu dám sơ tâm lơ là. Chàng bèn địnhthần, vận hết thính lực lên để nghe ngóng. Chàng do đã biết năng lực của chàng cho nên chàng không tin rằng quanh đây độ ba trượng vuông mà cóngười chàng không thể phát hiện được.
Tịnh không một tiếng động.
Không tin là thế, Cừu Thạch cố nhẫn nại, gạt bỏ tiếng thở nặng nhọc củaKhả Mỹ Dung đang kề bên ở ngoài tai, chàng chuyên chú hơn trong việc dòxét.
Kia rồi, Cừu Thạch đã mường tượng như nghe được một làn hơn nhẹ như là không có ở một tàng cây cao, um tùm.
Đã có phương hướng, Cừu Thạch bèn nhất tâm nhất ý hướng tai về phía đó.
Đúng là có người đang ẩn thân trên lùm cây thật. Và với làn hơi nhẹ vàdài như thế này, Cừu Thạch tuy không khẳng định kẻ đó là ai, nhưng nếulà địch nhân chắc chắn sẽ phải là đại địch. Đã có hành vi núp lén khôngquang minh chính đại như vậy, thì không thể là bằng hữu. Quyết đoán nhưthế, Cừu Thạch bèn phát thoại :
- Đã có gan ám toán, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-cuu-chuyen/2891522/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.