Vào một buổi sáng, trong tiết trời ấm áp, chen chân giữa dòng người lũlượt kéo nhau đi vào thành Giang Nam (thành này là một thành phố nhỏ ởngay cửa ngõ đi vào miền Giang Nam rộng lớn và trù phú. Do là địa đầucủa Giang Nam nên dân cư bản địa gọi tên thành này là thành Giang Namhầu báo cho khách thập phương biết rằng, hễ đã đặt chân đến đây, đếnthành này kể như là đã được đến Giang Nam rồi) là một hiệp khách thiếuniên.
Là hiệp khách vì thiếu niên này đang vận một bộ võ phục tuyền một màuđen tang tóc, vác trên vai một thanh trường kiếm đã bị han rỉ vài chỗ,đầu kia của thanh trường kiếm cũng được quấn gọn, nhỏ cũng bằng vải đen. Đầu tóc được búi gọn, cuộn lại thật chặt bằng một dây vải cũng màu đen. Gọi chàng là hắc y hiệp khách thì mới đúng nghĩa. Với vẻ ngoài lạ đờiđó, thanh kiếm kỳ quặc đó, Hắc y hiệp khách cố giữ khuôn mặt non tơ thật trầm tĩnh mỗi khi bắt gặp cái nhìn khó chịu và chòng chọc của người điđường xạ vào.
Và càng khó chịu hơn khi có người chẳng những nhìn mà còn nói lời châm chích :
- Xem thằng oắt con đó kìa, tài cán bao nhiêu mà dám vác kiếm đi nghênh ngang thế kia. Hừ! Trông thật chướng mắt!
- Ha ha ha! Ngươi không có mắt sao? Thanh kiếm cùn đó mà võ nghệ gì? Cóchăng là hắn ta đang định đem kiếm đi bán thì có. Ha ha ha...
- Bán? Ai mua thanh kiếm rỉ đó mà hắn bán? Giết kiến còn không được thì họa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-long-cuu-chuyen/2891497/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.