Có thể dự đoán được, tới trường muộn là điều đương nhiên. Thậm chí cậu có khả năng sẽ mất luôn một buổi học sáng.
Morren nghĩ đến điều này, tự dưng thấy sức lực của bản thân bị vơi đi mất ba phần. Cậu cắn răng đi tiếp về phía trước, mỗi bước chân đều rất chật vật.
Trường học dành cho người nghèo cách chỗ này không xa, chỉ cần đi qua hai con hẻm nữa thì sẽ đến. Morren đứng tại chỗ cũng có thể hơi nhìn thấy tường rào cao vút của ngôi trường đặc thù đó.
Đấy là nơi "có thể xin giúp đỡ" gần nhất rồi.
Morren quyết định đưa Vlad về trường của hắn, bởi vì nơi đó chắc chắn sẽ có giáo viên cứu giúp em học sinh đáng thương đang bị thương nặng này của bọn họ. Đồng thời cậu còn phải báo cáo trận bạo hành vừa mới phát sinh kia, mong rằng sẽ không tạo ra phiền phức gì.
Môi trường sâu bên trong ngõ hẻm rất tồi tệ, ngay cả không khí cũng mang một mùi ẩm ướt. Morren bước mấy bước, lúc nào cũng không cẩn thận mà dẵm phải lớp rêu xanh và những vũng nước trơn trượt dưới đất, suýt chút nữa thì đã ngã xuống. Cậu chưa bao giờ tới gần nơi đây, mặc dù khi đi học cũng phải đi qua chỗ này, nhưng từ trước đến giờ cậu chỉ chú ý đến phong cảnh dọc đường lớn.
Không ngờ rằng trên thế giới còn có nơi tối tăm không có ánh sáng mặt trời như thế này.
"Kiên trì một chút nữa, kiên trì một chút nữa."
Morren cảm thấy bả vai mình đau đến nỗi sắp gãy luôn tại chỗ. Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-linh-khong-cho-toi-yeu-duong/1152328/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.