Sau khi Ngu Chiếu Hàn rời giường thì phát hiện ra trong căn cứ không có một bóng người, anh còn tưởng rằng hôm qua mọi người ngủ quá muộn nên giờ vẫn chưa ngủ dậy. Cơm nước xong, Lục Hữu Sơn kéo anh thảo luận chiến thuật mới, vừa thảo luận liền hết cả ngày. Khó khăn lắm anh mới ứng phó xong, vừa ra khỏi phòng huấn luyện liền thấy đừng nói lông xám, ngay cả lông vàng, lông đỏ cũng chưa nhìn thấy.
Ngu Chiếu Hàn hỏi dì giúp việc đang quét dọn chuồng thỏ: “Buổi chiều dì có thấy bọn họ không?”
Dì cũng buồn bực: “Không, trong phòng cũng không ai, dì còn tưởng rằng hôm nay mấy cậu tạm nghỉ một hôm.”
Ngu Chiếu Hàn lâm vào trầm tư. Anh nhớ rất rõ ràng, hôm nay là ngày đâu tiên của hoạt động chúc mừng sinh nhật Shine.
Anh có một ý tưởng lớn mật.
Anh biết là trừ bỏ Thời Độ cùng Giang Địch, toàn bộ thành viên của R. H đều là fans trung thành của anh, nhưng mà dù đồng đội sùng bái anh thế bào đi nữa, họ không thể, ít nhất là không nên….
Ngu Chiếu Hàn đang muốn gửi tin nhắn cho Thời Độ thì nghe thấy tiếng cửa gara mở ra. Hai phút sau, năm người biến mất từ sáng lần lượt đi vào phòng khách.
Đi đầu là lão Đàm mặt mày hớn hở, tươi cười thân thiết; mà bốn người khác lại có vẻ như đã khám phá hồng trần, hiếu thấu nhân sinh, chuẩn bị đắc đạo thành tiên bây lên trời vậy.
Ngu Chiếu Hàn hỏi: “Mọi người đi đâu?”
“Xuỵt.” Lão Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-lam-doi-truong-can-phai-lanh-lung/1965691/chuong-51.html