Một ngày trời trong nắng ấm, hôn quân vui vẻ phân phó người hầu trong cung bày các loại đồ ăn vặt lên một cái bàn tròn. 
Bàn tròn rất lớn, mọi người vừa ngồi xuống liền cảm nhận sâu sắc cái gọi là khoảng cách. 
Hôn quân kiêu ngạo nói “Trẫm đặc biệt chuẩn bị để tránh việc gian lận coi lén bài của người khác đấy, có phải giỏi lắm không!” 
Nghiêm Tài nhân vỗ tay cổ vũ, bị Lăng Tài nhân liếc xéo một cái. 
Hôn quân nhìn sang Hoàng hậu. 
Hôn quân đỏ mặt. 
Những người khác:? 
Hôn quân cúi đầu ho một tiếng, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng lên “Vậy chúng ta bắt đầu thôi…” 
Hôn quân như vậy hoàn toàn không phải vì tối qua Hoàng hậu cũng khen hắn giỏi đâu! Tuy là sau khi khen xong, cái mông của hắn đã không còn là cái mông của hắn nữa. 
“Ăn đi!” Hôn quân dẫn đầu, bốc lên một miếng bánh hoa quế nhai nhai. 
Nguyên Quý nhân đơn thân lẻ bóng bị coi nhẹ, kẹp ở giữa hai đôi, hết lần này tới lần khác hoài nghi cuộc đời. 
Rốt cuộc cũng bắt đầu đánh bài. 
Nguyên Quý nhân thở dài, yên tĩnh ngồi cạnh uống trà cắn hạt dưa. 
Ế, Bệ hạ à, đầu của ngài sắp chui vào lòng Hoàng hậu luôn rồi đấy! Làm ơn đừng nhìn nữa! 
Còn Lăng Bạch kia nữa, ngươi bị cái gì vậy? Con cá ngốc đánh quân nào ngươi liền đánh quân ấy, cho không Bệ hạ à? Có hiểu cách chơi không đấy? 
Trọng tài Nguyên Quý nhân cảm giác tim thật mệt! 
Nhưng cố tình y lại không thể mở miệng. 
Đúng lúc này, dưới tình thế cấp bách, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-la-mot-ten-hon-quan/1354898/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.