Tetsuko về làng muộn hơn Satsuki nửa ngày vì phải băng qua đường rừng hiểm trở mới tới nơi. Ánh hoàng hôn ấm áp rọi xuống nhân gian làm cho con người ta trào dâng nỗi nhớ quê hương da diết, như đâm hàng ngàn nhát dao vào tim, làm sôi sục dòng máu bên trong cơ thể. Cảnh chiều tà thoáng buồn hoà nhập cùng tâm trạng nôn nao khi đang từng bước trở về quê hương khiến Tetsuko không thể kìm nổi bước chân mình mỗi lúc một nhanh. Thoáng chốc đã đến cổng làng, chuyến đi chỉ vỏn vẹn có gần hai tháng mà cứ ngỡ như mười năm vậy. Sau thảm hoạ tà linh hôm nào, làng cô đã được tu sửa lại nên có một chút khác biệt. Cuộc sống dân cư cũng dần trở nên ổn định, đã tạm vượt qua thời kì khó khăn. Nhìn thấy mọi người cố gắng mỉm cười sống tích cực dẫu gian nan khắc khổ, Tetsuko thấy bản thân mình có lỗi khi đã rời làng mà đi trong hoàn cảnh đó. Cô chầm chậm bước đi trên con đường mòn dẫn vào làng, thật là hồi hộp biết bao. Những người bán hàng ngoài chợ đang vội thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về, thấy bóng dáng yểu điệu quen thuộc thì ai nấy sững người dừng chân lại. Họ hò gọi nhau, to đến nỗi chim muông xung quanh bay đi hết có lẽ vì quá bất ngờ với sự trở về của Tetsuko.
"Chào mọi người, cháu về rồi!"-Tetsuko cố gắng mỉm cười đưa tay lên vẫy nhẹ.
"Là cháu thật sao Tetsuko?"
"Trời ạ! Cháu đi đâu mà bây giờ mới về? Chúng ta mong cháu lắm đó!"
Giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-kiem-tru-ta/2982161/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.