Chim vừa rời tổ chưa bao lâu, Thủ Trung đã quay lại điện. Y thấy lồng trống trơn bèn hỏi, "Hoàng thượng vừa thả chim ra sao?"
"Chim có cánh là để bay, hà cớ nhốt trong cũi."
Thủ Trung mới đáp, "Chim có cánh nhưng cũng gãy cánh, giống như vậy có bay đâu cũng chết. Chi bằng ngoan ngoãn ở trong cũi, an hưởng cuộc đời an yên, nhàn cư hưởng thái bình."
"Thiên hạ loạn lạc, đi đâu để hưởng thái bình?"
"Chuyện ngoài kia, chim trong lồng cả đời cũng đâu bao giờ biết?"
Tuyên Tông hiểu ý Thủ Trung, trong lòng rầu rĩ nhưng không nói thêm lời nào. Thủ Trung dẫn vua về nội điện, rồi hớt hải chạy sang điện Nam Phòng để ăn tiệc với Ô Cổ Kinh. Thư cấp báo của tướng giữ ải Hoàn Nhan Hợp gửi về, báo quân Mông Cổ đã hành quân tới gần Thiểm Tây, Trung cũng không đọc, giấu nhẹm các quan viên trong triều vì sợ mất cuộc vui.
Tuyên Tông sức khỏe vốn đã yếu dần, thường xuyên mắc bệnh cảm, mới truyền cho con gái út là Ôn quốc công chúa Hoàn Dĩ An tới chăm sóc. Ai tới chầu vua cũng bị gia nhân của Thủ Trung dò hỏi lí do muốn gặp, chỉ riêng với công chúa, Thủ Trung nghĩ là phận đàn bà, không có gì phải đề phòng, nên không dò hỏi gì cả.
Lần này vua cho triệu con gái tới, dặn con chỉ mang theo người thân tín nhất. Dĩ An tới cùng một cung nữ mang tên La Mạc Huệ vốn đã chăm sóc nàng từ tấm bé, quan hệ khăng khít. Khi Mạc Huệ lấy nước rửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-kiem-phuc-quoc/2737295/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.