Sau khi ý thức quay lại thân thể, âm thanh sóng biển ầm ào dần dần lọt vào tai.
Như Hàn Lộ nói, cấm thuật Ngưng Sương dùng thật sự tổn thương nàng, Khúc Duyệt đau đầu vô cùng, hai mắt như muốn nổ. Thầm nghĩ may mắn mẹ đã giúp nàng dưỡng một lúc mới đưa trở về, bằng không không biết phải chịu đựng đến thế nào.
Lát sau, hai mắt Khúc Duyệt phục hồi tiêu cự, nhìn thấy ngay một gương mặt tuấn tiếu phóng đại kề sát, kế đó là đôi mắt tràn đầy lo lắng của Cửu Hoang.
"Lục Nương, rốt cuộc nàng tỉnh rồi." Lo lắng trong lòng Cửu Hoang dần lắng xuống.
"Cô bị làm sao vậy, đột nhiên lăn ra bất tỉnh chẳng có dấu hiệu gì. Ta thấy hơi thở cô vẫn ổn định, không có dấu hiệu bị nội thương." Là giọng nói tràn đầy nghi hoặc của Tuyệt Đại Phong Hoa, y dùng mật ngữ truyền vào ý thức hải của nàng.
Khúc Duyệt xoa xoa huyệt thái dương, từ trong ngực Cửu Hoang ngồi lại ngay ngắn, nhận ra mình vẫn còn bên trong Kim Quang Lưu Ly Tráo, quả cầu được pháp lực cố định trên biển. Tuyệt Đại Phong Hoa đã ra khỏi quả cầu, chỉ còn lại hai người bọn họ.
Khúc Duyệt ngẩng đầu lên, mây đen vẫn còn tụ đầy trời, sấm sét ẩn hiện giữa những đám mây nhưng hiển nhiên đã bình an vượt qua lôi kiếp. Mặt biển cũng sóng êm gió lặng, trong lòng nàng vô cùng vui sướng.
"Ta không sao." Khúc Duyệt nói.
Chuyện đi đến Thiên Nhân Cảnh nhất định không thể để lộ. Khúc Duyệt ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/3355212/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.