Khúc Duyệt nói liền một hơi ba câu: "Thứ nhất, tên của thế giới này. Thứ hai, tuyết giao hiếm có không? Thứ ba, vật cưỡi của những tu đạo giả hiện tại có phải là tuyết giao?"
Huyễn Ba tương ứng khẳng khái đáp lời: "Thứ nhất, nơi này là biên cảnh Phúc Sương quốc. Thứ hai, tuyết giao không hiếm, ta mới hiếm, không còn ai giống ta nữa. Thứ ba, ngoại trừ Nhiếp Chính Vương của Phúc Sương quốc, không ai dám lấy tuyết giao làm vật cưỡi, bởi vì tuyết giao là vật tổ của Phúc Sương.
Phúc Sương quốc, Nhiếp Chính Vương, vật tổ. Khúc Duyệt thầm ghi nhớ, xem ra nơi này là một tu chân quốc.
Theo kinh nghiệm của Khúc Duyệt, phần lớn thế giới tu chân đều lấy các môn phái và gia tộc làm chủ, đây là xuất phát từ nguyên tắc "Đạo pháp vạn vật" và "Đạo không thể khinh truyền". Nhưng cũng tồn tại những tu chân quốc, xét về bản chất, cả quốc gia là một môn phái tu chân siêu lớn. Các tu chân quốc thường ở những vùng đất vô cùng nguy hiểm với môi trường sống rất khắc nghiệt. Họ còn có nhiều kẻ địch, vừa đông đúc vừa bưu hãn, mà nhờ vậy những người tu chân vốn "Đạo bất đồng khó lòng hợp tác, Đạo trái nhau không chết không ngừng" mới có thể quẳng đi thành kiến và đoàn kết lại.
Nàng lại hỏi: "Thứ tư, ngươi có biết diện mạo của Nhiếp Chính Vương không?"
Huyễn Ba tựa hồ ôm lấy cánh tay của mình: "Ta chỉ nghe kể chuyện, không nhìn diện mạo."
Hắn đã từng nghe được một câu chuyện, sau đó bị tình yêu của nam nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/276398/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.