Nếu là người khác, Diệp Thừa Tích đã lập tức động thủ.
Thôi đành nhịn xuống.
Trên thực tế, mấy ngày nay Diệp Thừa Tích đã vài lần lĩnh giáo khả năng phỉ báng người khác của Cửu Hoang, trừ Khúc Duyệt, hắn hầu như không giao tiếp với người ngoài, vừa mở miệng đã vả mặt người ta. Đôi khi ông hoài nghi hắn cố ý làm vậy vì trong lòng có phẫn uất, nhưng nhìn kỹ lại thấy không giống.
Ông hỏi riêng Khúc Duyệt, từ những lời mơ mơ hồ hồ của nàng, Diệp Thừa Tích xác nhận cái đầu Cửu Hoang thật không bình thường. Đồng thời cũng nhận ra hắn rất thờ ơ với tình cảm cha con hay quan hệ gia tộc, đến giờ vẫn chưa từng gọi một tiếng "cha", thậm chí còn tỏ rõ thái độ sau khi cưới được vợ liền lập tức vỗ mông chạy lấy người.
Diệp Thừa Tích không so đo, ngược lại còn có chút đau lòng. Ông cho rằng bản chất Cửu Hoang không lạnh lùng, mà chỉ là không có khái niệm về một số loại tình cảm. Ngẫm lại cũng đúng, từ nhỏ hắn đã ở trên núi hoang Châu Nam Man, trải qua năm trăm năm, không hiểu cách đối nhân xử thế cũng hết sức bình thường.
Nghĩ đến đây Diệp Thừa Tích không khỏi cáu giận Lão Hoang Sơn quân đã bắt cóc Cửu Hoang, khiến cha con ông chia ly năm trăm năm, đã vậy còn dạy dỗ Cửu Hoang thành cái đức hạnh này.
"Con trai, con cứ yên tâm."
Không sao cả, cứ từ từ thôi. Diệp Thừa Tích ổn định tâm tình, một lần nữa cười rộ lên, không so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249761/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.