"Đi thôi."
Xác định việc này xong, tâm tình Cửu Hoang trong nháy mắt bình tĩnh trở lại, hắn thoải mái tự nhiên giẫm lên bậc thang đi lên.
Khúc Duyệt không có bất kỳ manh mối nào về sự thay đổi cảm xúc của hắn, bước nhanh hai bước đuổi theo: "Chàng không lo lắng cho sư phụ ư?"
Khúc Duyệt không giấu điều gì, kể lại toàn bộ ý định của bọn người Diệp Lam Khuynh.
Cửu Hoang kinh ngạc khi nghe nói sư phụ mình còn sống, nhưng hắn nhanh chóng tỏ ra thờ ơ: "Người nghĩ ra biện pháp này mới là người cần phải lo."
— —
Cửa phòng họp mở ra, hai người đi vào, Diệp Lam Khuynh và nữ tu giả bên cạnh nhìn Cửu Hoang chằm chằm không chớp mắt.
"Cửu Hoang quân, nhiều năm không gặp." Diệp Lam Khuynh mở miệng trước.
Cửu Hoang phớt lờ hắn.
Diệp Lam Khuynh chợt nhớ ra, sửa lại: "Cái Thế, còn nhớ ta không?"
Cửu Hoang vẫn phớt lờ hắn.
Diệp Lam Khuynh vừa ngượng vừa bực: "Ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi có nghe thấy không, hay là ngươi lại đổi tên?"
Lúc này Cửu Hoang mới liếc hắn một cái: "Ngươi nói chuyện với ta thì ta nhất định phải để ý đến ngươi?"
Sắc mặt Diệp Lam Khuynh đen lại càng đen.
Những người đứng phía sau muốn quát mắng Cửu Hoang vô lễ nhưng nhìn qua nhìn lại, đùn đẩy lẫn nhau một hồi, rốt cuộc chẳng ai dám lên tiếng. Bọn họ là người Thập Cửu Châu đương nhiên rõ ràng hơn ai hết người trước mặt đây là nhân vật thế nào, hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249720/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.