Họa tâm ma: tai họa tâm ma, bị tâm ma ám ảnh khiến tu đạo giả không thăng tiến được hoặc thụt lùi trong việc tu luyện.
Còn nhấn mạnh cái gì nữa chứ, cảm thấy mình thật ủy khuất chăng?
Khúc Duyệt hết nói nổi, nếu lời hắn nói là thật, làm được bước đó quả thật cũng không dễ nhưng muốn nàng khích lệ "làm tốt lắm", "vất vả rồi" thì không thể nào.
Nàng xụ mặt tiếp tục hỏi tới: "Sau đó thì sao, chàng bắt người về thí nghiệm thế nào?"
Cửu Hoang không nhận được sự an ủi nào, hơi chán nản, đáp: "Cách đó thật sự hữu dụng."
Khúc Duyệt nhớ lại lần đó có đến mấy con rắn bị tịch thu: "Cho nên chàng liền nuôi thêm nhiều nữa..."
Cửu Hoang ngắt lời: "Không nhiều."
Khúc Duyệt không tranh luận với hắn: "Chàng có thả những con rắn đó ra ngoài không?"
Cửu Hoang lắc đầu: "Không có, ta vẫn luôn do dự hết lần này đến lần khác, trong nửa năm ta nuôi ba con rắn nhỏ nhưng chưa thả đi ra ngoài lần nào, khi con thứ tư vừa ra khỏi trứng thì người cầm đàn kia đã dẫn người tới rồi, nào kịp đi đâu!"
"Chỉ là bởi vì chưa kịp?" Khúc Duyệt quay đầu nhìn, "Nếu Nhị Ca của ta tới chậm một chút, chàng đã thả bọn chúng ra ngoài?"
"Chuyện chưa xảy ra không xác định được." Cửu Hoang ăn ngay nói thật, "Nhưng lúc đó quả thật ta chưa làm gì."
Hắn thật sự không có can đảm ấy, vì luôn cảm thấy như Khúc Duyệt đang theo dõi nhất cửa nhất động của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249667/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.