Trên không trung chỗ Khúc Duyệt đứng, phòng tuyến của các trưởng lão học viện sắp sụp đổ. 
Ngại khí độc của kẻ tà tu kia sẽ làm ô nhiễm kiếm của mình, thêm nữa bọn họ đông người vây đánh một mình hắn, còn có Vi Tam Tuyệt ở đây nên các trưởng lão nghĩ không cần xuất kiếm bản mệnh. Nhưng hóa ra suy nghĩ đó hết sức sai lầm, người kia có thể hấp thu sức mạnh của họ, càng nhiều người đánh hắn, hắn càng hấp thu được nhiều. Lúc ý thức được điểm này, đã không thể bắt hắn được nữa rồi. Cuối cùng, chỉ có thể lập thành một kiếm trận, trấn áp hắn ở bên trong, nhìn hắn đấu cùng Vi Tam Tuyệt. 
Vi Tam Tuyệt cấp chín, kẻ tà tu kia cấp tám. Vi Tam Tuyệt ở trên hắn một bậc, nhưng cũng không dễ dàng bắt được hắn. Kéo càng lâu, càng khó bắt. 
Chúng trưởng lão chưa từng gặp công pháp quái dị thế này, không có cách nào bắt được hắn, thấy trời dần sáng trong lòng tràn đầy bất an. Có người còn định hỏi Cư Bất Khuất nên chăng phát tín hiệu hướng nước láng giềng xin trợ giúp. 
Một câu của Khúc Duyệt vang lên thật giống như tiếng trời. 
Chỉ thấy tên tà tu kia bỗng nhiên khựng lại, bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy rõ chất độc màu lục thẫm quanh thân hắn nhanh chóng chảy trở về. Hắn thu thế, khí tức bất định, dường như đang phân biệt điều gì đó. 
Đậu trưởng lão vì bị thương không tham gia bày trận, chỉ đứng bên ngoài quan chiến, nhìn thấy vậy liền tận dụng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249663/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.