Giang Thiện Duy đang trên đà lao ra ngoài, nghe Khúc Duyệt nói vậy thì ngây người khựng lại: "Sao sư tỷ biết được nó không chạy trốn?"
"Cơ hội của nó ở đây, đương nhiên sẽ không chạy trốn." Khúc Duyệt dẫn Giang Thiện Duy ra ngoài, vừa đi vừa truyền âm cho cậu, "Nếu cậu rời khỏi học viện, nó mới bỏ đi."
Giang Thiện Duy cầm kiếm đi theo sau Khúc Duyệt, ngây ngốc mờ mịt, cũng không hiểu vì sao Khúc Duyệt tự nhiên lại truyền âm, cậu cũng truyền âm đáp lại: "Ý của sư tỷ là, ta là cơ duyên của nó?"
Khúc Duyệt ừ một tiếng: "Đúng rồi, cậu còn giữ hạt giống bạch nguyệt thảo không?"
"Còn." Giang Thiện Duy suy nghĩ một lúc rồi vứt kiếm đi, từ trong nhẫn trữ vật mà Khúc Duyệt đưa cho trước đây, lấy ra một nắm hạt giống bé như hạt mè.
"Cậu lấy từ đâu vậy?" Khúc Duyệt dùng thần thức đảo qua, không phát hiện dị thường nào.
Bàn tay còn lại của Giang Thiện Duy giơ lên chỉ phương hướng: "Trên đảo bên kia có một vườn thuốc lớn, là nơi học viện tổ chức các lớp học về đan dược, ở đó trồng rất nhiều thảo dược. Chúng ta không quen với linh khí của Phúc Sương, không sử dụng được pháp thuật, bạch nguyệt thảo có chức năng bổ khí và khai thông kinh mạch rất tốt, rất phù hợp với tình trạng của chúng ta, cho nên ta mới chọn nó mang về trồng."
"Trong lúc cậu trồng và nuôi lớn, có phát hiện hạt giống này khác lạ chỗ nào không?"
Ngày còn đi học, môn nào Khúc Duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khuc/2249606/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.