- Băng sơn này quá lớn, ta chỉ biết được phương vị đại khái, chỉ sợ muốn tìm ra không dễ dàng gì!
Lăng Tiếu thầm than một tiếng, lại tiếp tục nhanh chóng đào bới.
Mấy người khác cũng không dám lãnh đạm, nếu không tìm ra thân thể Kiều Phong, Băng Tộc bọn hắn chỉ sợ sẽ không sống khá giả.
Qua nửa ngày, một mảng lớn băng sơn đã bị hoàn toàn đào khoét ra.
Lăng Tiếu đã đào ra được mấy cổ băng thi, nhưng lại không thấy thân ảnh Kiều Phong đâu, trong nội tâm không nhịn được có chút lo lắng.
Lúc này, Băng Minh hoảng sợ nói:
- Bên này lại tìm được một cỗ thần thể!
Thanh âm của hắn vừa dứt, thân ảnh Lăng Tiếu đã cấp tốc đến bên cạnh hắn.
- Kiều gia gia!
Lăng Tiếu thấy rõ khối băng điêu lớn hơn mười mét kia nhịn không được kinh hô lên.
Trong băng điêu kia quả thật là Kiều Phong không thể nghi ngờ, trên mặt hắn bí mật mang theo vẻ vô cùng phẫn nộ, biểu lộ và động tác sinh sinh bị rất nhiều băng tinh đóng băng lấy, chỉ sợ đã dữ nhiều lành ít rồi.
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ, cầm khôi băng điêu này bay ra khỏi băng hàn chi địa, đến một nơi nhiệt độ bình thường trên không trung.
Thiên Hỏa tràng ra trong lòng bàn tay Lăng Tiếu, hắn muốn chậm rãi hòa tan khôi băng này, ngoài miệng lẩm bẩm nói:
- Hi vọng còn một đường sinh cơ!
Theo hỏa lực từ Thiên Hỏa lan tràn ra, những khối băng kia cũng dần dần tan rã.
Rất nhiều nước đá không ngừng nhỏ giọt xuống, băng điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/716157/chuong-2497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.