Có lẽ cứ một mực gây địch nhân cũng không phải khôn ngoan, có đôi khi nhiều thêm mấy minh hữu, cũng là chuyện tốt, giống như lúc bọn hắn đánh Thần Phủ Bang vậy, các thế lực khắp Thiên Vực đều phái người đến tương trợ, khiến hắn cảm thấy bọn hắn thực sự không chỉ có một mình
Mấy người Băng Tộc như được đại xá, lập tức lộ ra vẻ cảm động.
Lão tộc trưởng Băng tộc tranh thủ thời gian nói với Lăng Tiếu:
- Lăng Dược Thần khoan hồng độ lượng, chúng ta vô cùng cảm kích!
- Hi vọng đúng như các ngươi nói, bằng không ta không ngại dẹp yên Băng Tộc các ngươi đâu, cho dù là đỉnh phong Chí Tôn đã ra ngoài Ngoại Vực của các ngươi trở về, ta cũng có biện pháp khiến hắn phải nuốt hận!
Lăng Tiếu cảnh cáo nói một câu, tiếp theo chỉ chỉ Băng Nguy Vũ nói:
- Người này còn giữ làm gì!
Lão tộc trưởng Băng tộc trong lòng chấn động, lại một lần nữa ra tay, Băng Nguy Vũ sắp bị đông lạnh thành băng điêu liền bị đánh cho nát bấy.
- Lăng Dược Thần có thể lưu lại thần hồn hắn không...
Lão tộc trưởng Băng tộc mở miệng lần nữa nói.
Chỉ là hắn còn chưa dứt lời, liền phát hiện thần hồn Băng Nguy Vũ như bị thứ gì đó cắn nuốt sạch vậy, biến mất khỏi Ngoại Vực không gian.
Đồng tử hắn co rút, không dám nói thêm câu nào nữa!
- Đi thôi, ta muốn xem thử tiền bối kia của ta có thật đã chết chưa!
Lăng Tiếu không muốn nhiều lời nửa câu, thu đám khôi lỗi Chí Tôn vào, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/716156/chuong-2496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.