Chương trước
Chương sau
Lăng Tiếu không biết nói thế nào, đành đáp:
- Vậy lão tổ tông bảo trọng, chúng ta nhất định nghĩ hết biện pháp tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch trợ giúp lão tổ tông rời khỏi nơi này!
Dứt lời hắn đề thăng lực lượng đến cực hạn, xông thẳng lên trên mặt đất.
Thật vất vả chạm tới tầng địa tinh thạch, lúc này Lăng Tiếu mới thở ra nhẹ nhõm:
- Cuối cùng đã ra rồi!
Xông qua lực lượng kết giới, quả thật còn tiêu hao lớn hơn đại chiến với bán thủy thần!
Lăng Tiếu cũng không nghĩ nhiều, nuốt vào một viên thần đan lại tiếp tục xông lên.
Bồng!
Lăng Tiếu trải qua một phen cố gắng rốt cục đã xuyên qua mặt đất bay ra, nháy mắt hiện trên chín tầng trời.
Kim tộc nhân ở gần bên trấn thủ chứng kiến long ảnh thiếu chút nữa quỳ bái, ở trong mắt họ long ảnh tượng trưng tôn quý, chính là tượng trựng của huyết mạch đạt đến tận cùng.
- Tiếu đệ đã ra rồi!
Lăng Phi hô to.
- Thực lực của Tiếu thúc hình như…hình như càng thêm cường đại!
Lăng Cương kinh ngạc nói.
Lăng Phi hâm mộ gật đầu:
- Xem ra hắn được lão tổ tông tặng cho chỗ tốt thật lớn, thật làm người đố kỵ!
Lăng Tiếu hào tình vạn trượng, hắn không nghĩ tới quay về Huyền Linh đại lục một chuyến lại có thu hoạch lớn này, khiến thực lực của hắn tăng lên tới cảnh giới thần vương đỉnh.
Với thực lực của hắn cho dù gặp bán thủy thần cũng có thể trực diện nghênh chiến.
Về phần trong thiên thần vương, hắn có hi vọng chiến khắp vô địch thủ, nhưng hắn không quá hứng thú với việc bài danh mà thôi.
- Thủy Nguyên Thạch sao? Ta nhất định phải nghĩ biện pháp tìm đầy đủ!
Lăng Tiếu tin tưởng mười phần tự nhủ.
Đạt tới một bước này, chỉ cần hắn bồi dưỡng cảnh giới đầy đủ một chút là có thể tiến vào chí tôn.
Lăng Tiếu không cần hao tổn tinh thần vì chí tôn thần vật, hắn kế thừa hết thảy của Hồn Phong, trong đó có thần vật chí tôn, huống chi hắn còn có được một kiện thần vật chí tôn mà người khác không có, đó là Thủy Nguyên Kết Tinh.
Thủy Nguyên Kết Tinh do Lăng Tiếu thu hoạch từ đầu Nguyên Thủy Thú phân chia mà ra, mỗi khối đều ẩn chứa lực lượng bổn nguyên bàng bạc, là thần vật trùng kích chí tôn tốt nhất.
Cho nên Lăng Tiếu mới có tự tin như thế.
Chỉ cần hắn trở thành chí tôn, bất kỳ nơi nào trong Thiên Vực hắn cũng dám đi, cho dù là cấm địa hắn cũng dám xông vào, đến lúc đó có lẽ hắn tìm được Thủy Nguyên Thạch cũng nói không chừng.
- Tiếu đệ, ngươi nhìn thấy lão tổ tông không? Tại sao hắn không đi ra đây?
Lăng Phi hỏi Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu gật đầu đáp:
- Có nhìn thấy lão nhân gia, nhưng tình huống không được lạc quan!
Ngay sau đó hắn đem tình hình kể lại cho nhóm người Lăng Phi nghe qua.
Cả đám người nghe xong đều trầm mặc lại.
Bọn hắn không nghĩ tới lão tổ tông làm ra lựa chọn như thế, những hậu bối như bọn họ thật sự không cách nào nói được gì.
- Ta cảm thấy chuyện này quan hệ trọng đại, nhất định phải lập tức quay về trong tộc thương lượng với tộc trưởng bọn họ mới được, bằng không chỉ bằng vào chúng ta căn bản không khuyên được lão tổ tông!
Lăng Tiếu nói.
Lăng Phi gật gật đầu:
- Ngươi nói không sai, ta có nghe gia gia ta nói qua tính tình của lão tổ tông thật cứng rắn, một khi làm ra quyết định không cách nào quay đầu lại!
- Một khi đã như vậy, chúng ta không nên chậm trễ, lập tức khởi hành quay về trong tộc thông báo đi.
Lăng Cương đề nghị.
Lăng Tiếu lại nói:
- Ngũ ca, ngươi cùng mọi người đi trước một bước, ta sẽ đi theo sau!
Lăng Tiếu còn một đến Đông Hải một chuyến gặp Long Nữ, muốn đưa nàng cùng đến Thiên Vực sinh sống, ngoài ra hắn còn có hai huynh đệ cũng muốn gặp mặt một lần, hắn sợ ngày sau không biết khi nào mình mới trở về.
Lăng Phi lắc đầu nói:
- Chuyện này để Lăng Cương quay về bẩm báo được rồi, ta phải đi cùng với tiểu tử ngươi, bằng không rơi vào U Ảnh tộc ám toán, đến lúc đó xảy ra chuyện gì ta đảm đương không nổi!
Địa vị của Lăng Tiếu ở trong tộc không thể so sánh, cho nên Lăng Phi nhất định phải đi cùng Lăng Tiếu mới thấy yên tâm.
- Ngũ ca có thể yên tâm, với thực lực bây giờ của ta ngoại trừ chí tôn không ai ngăn cản được, huống chi chuyện này không thể sơ suất, ngươi nên cùng Lăng Cương đi thôi, đừng vì chuyện của ta mà lầm đại sự trong tộc.
Lăng Tiếu kiên trì nói.
Lăng Phi thoáng do dự, nghĩ tới khi trước Lăng Tiếu dùng một mũi tên bắn chết bán thủy thần, hắn cảm thấy cho dù bản thân mình đối mặt với Lăng Tiếu cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Huống chi hiện tại thực lực Lăng Tiếu tăng lên, hắn càng không tự tin chiến thắng.
- Được, hiện tại ta chạy trở về, nhưng Lăng Cương nên ở lại tiếp ứng ngươi, một mình ta về tốc độ sẽ nhanh hơn một ít!
Lăng Phi đáp.
Kỳ thật lần này hắn có mang theo thần vật cùng đi, có thể ở nơi này liên lạc với tộc nhân ở Thiên Vực xa xôi, để họ mở ra Vực Môn đón hắn trở về.
Nhưng bởi vì dùng thần vật tiêu hao lực lượng cùng thần tinh quá lớn, mà lão tổ tông lại không chịu cùng đi, Lăng Phi cũng không dám lãng phí cơ hội lần này.
Lăng Phi nói đi liền đi, không chút dây dưa.
Với tốc độ bán thủy thần của hắn quay về Thiên Vực cũng không bao lâu thời gian, nếu mang theo những người khác ngược lại biến thành rườm rà.
Lăng Tiếu mang theo nhóm người Lăng Cương nhanh chóng rời khỏi Chiến Loạn Uyên quay về Tiếu Ngạo cung.
Lăng Tiếu không muốn làm lỡ quá nhiều thời gian, hắn phải nhất định nhanh chóng đem việc ở đây xử lý hoàn tất sau đó đưa người cùng đến Thiên Vực, đến lúc đó nghĩ biện pháp đột phá chí tôn, có thể lập tức đi tìm Thủy Nguyên Thạch.
Lăng Tiếu quay về cung liền đi tìm Đông Phương Tinh.
Đông Phương Tinh là thiên kim Đông Phương gia, lúc trước người theo đuổi nàng nhiều vô số.
Cách đây không lâu Lăng Tiếu đưa thần tuyền cho nàng tẩy tủy thân thể, khiến cho nàng tiến giai tu vi huyền đế đỉnh, chỉ còn cách nhập thánh một bước.
Khi Lăng Tiếu tìm đến Đông Phương Tinh, thấy nàng đang đả tọa hấp thu thiên địa linh khí, tìm hiểu lực lượng không gian.
Nhìn bộ dáng nhận chân của nàng, trong lòng Lăng Tiếu chợt nhói đau.
- Tinh nhi, muội đừng liều mạng như vậy, thực lực muội vừa mới tăng lên, phải nên củng cố, tốt nhất tu luyện thần kỹ, như vậy mới nhanh chóng lĩnh ngộ không gian lực lượng.
Lăng Tiếu ôn nhu nói với nàng.
Đột nhiên nghe được thanh âm của Lăng Tiếu, Đông Phương Tinh nháy mắt tỉnh lại.
Nàng tươi cười hỏi:
- Huynh làm xong việc rồi sao? Nhanh như vậy đã trở lại?
Nói xong nàng đến gần ôm lấy hắn.
Lăng Tiếu ôm nàng, khẽ hôn nói:
- Muội có muốn quay về thăm nhà không?
Ánh mắt Đông Phương Tinh lóe ra:
- Huynh cùng muội trở về sao?
Lăng Tiếu gật đầu:
- Đương nhiên!
- Thật tốt quá, từ sau khi gả cho huynh, huynh cũng không có bao nhiêu lần về thăm nhà với muội, lần này huynh phải bồi muội, chỉ có hai chúng ta, không cho mang theo tỷ muội khác!
Đông Phương Tinh lập tức hoan hô.
Lăng Tiếu cười khẽ:
- Được, chỉ có hai chúng ta!
Dứt lời hắn ôm nàng xuyên lên chín tầng trời, thân hình xuyên qua không gian, tốc độ nhanh đến cực điểm.
- Tiếu, huynh thật lợi hại, tốc độ này thật nhanh!
Đông Phương Tinh lần đầu tiên cảm nhận được lực lượng khủng bố của Lăng Tiếu, nhịn không được kinh hô, ánh mắt tràn ngập sùng bái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.