Chương trước
Chương sau
Bằng vào nhân khí hiện giờ của hắn trong Huyền Linh đại lục, chỉ cần hắn vung tay hô lên, tin tưởng sẽ có thật nhiều người nguyện ý theo hắn rời đi. Nếu những người đó có câu oán hận, hắn liền buông tay mặc kệ, để cho họ tự sinh tự diệt cho xong.
Đây hoàn toàn là một lời nói giận dỗi.
Điều này chẳng thể trách Lăng Tiếu, hắn chỉ nghĩ đến an nguy của lão tổ tông, người khác chết sống hắn cũng không để trong lòng.
- Bỏ đi, chuyện này không cần ngươi quan tâm, dù sao hơn một ngàn tám trăm năm trước lão phu đã phải chết, ta sống không biết bao nhiêu năm, đã chán nản, có thể được đến hơn phân nửa máu huyết của tiểu tử ngươi cũng giúp ta sống thêm hai ba ngàn năm cũng không thành vấn đề, ta nên thấy đầy đủ!
Lăng Hồng Vũ nói.
- Lão tổ tông…
Lăng Tiếu định nói chuyện, muốn tiếp tục khuyên bảo nhưng lại bị lão tổ tông ngắt lời.
- Biện pháp của ngươi tốt, nhưng ta không muốn ngươi làm như vậy.
Lăng Hồng Vũ nói như đinh đóng cột, sau đó nói tiếp:
- Ta hút máu tươi của ngươi, tặng ngươi một lần tạo hóa, nhanh chóng báo tin cho người bên ngoài trước rồi nói sau, bằng không bọn hắn chờ không kiên nhẫn.
Lăng Tiếu không rõ Lăng Hồng Vũ có tính toán gì, nhưng lập tức dùng Truyền Âm Thạch báo tin cho nhóm người Lăng Phi, nói cho họ biết tình huống nơi này, dặn họ tạm thời không cần lo lắng.
Bên trên Chiến Loạn Uyên nhóm người Lăng Phi đều tỏ vẻ mừng rỡ.
Chỉ cần lão tổ tông còn sống vẫn là tốt nhất.
- Phi thúc, bây giờ chúng ta nên làm gì?
Lăng Cương hỏi.
- Ở chỗ này chờ đi, nếu lão tổ tông muốn tặng tạo hóa cho tiểu tử kia, chỉ sợ không lâu trong tương lai tộc của ta có thêm một vị chí tôn, hơn nữa với chiến lực của tiểu tử đó, chỉ sợ tương lai trên chí tôn bảng lại có thêm Kim tộc nhân chúng ta!
Lăng Phi vô cùng cao hứng đáp.
Lăng Tiếu cũng không báo rõ tình huống của Lăng Hồng Vũ, nếu không nhóm người Lăng Phi chỉ sợ cao hứng không nổi.
Ngay sau đó Lăng Phi liền phái người quay về Tiếu Ngạo cung, đem chuyện nào báo tin, miễn cho họ lo lắng.
Về phần khu vực Chiến Loạn Uyên bị bọn họ tạm thời phong tỏa, bên trong Trung Vực không ai có khả năng đi vào trong khoảng thời gian này.
Tận sâu trong lòng đất, Lăng Tiếu vừa truyền tin xong lập tức có một chút lực lượng thủy nguyên tràn tới chỗ hắn.
- Hấp thu lực lượng thủy nguyên này có thể giúp ngươi nhanh tiến giai chí tôn, nhưng lực lượng thủy nguyên quan hệ đến năng lượng vận mệnh của Huyền Linh đại lục, ngay cả ta cũng luyến tiếc hấp thu, hiện tại tiện nghi cho ngươi, tuy rằng chỉ có thể cho ngươi một chút, nhưng đã đủ cho ngươi trở thành chí tôn!
Thanh âm Lăng Hồng Vũ vang lên bên tai Lăng Tiếu.
Thân hình Lăng Tiếu chấn động, cho tới bây giờ hắn không nghĩ tới mình có thể được nhận lực lượng thủy nguyên nơi này, đây chính là bổn nguyên lực lượng thăng cấp, dù là chí tôn cũng muốn hấp thu để tiến giai.
Theo lời của lão tổ tông, tuy chỉ cho hắn hấp thu một ít, nhưng đã đủ cho thực lực hắn tiến một bước, điều này làm sao để hắn không mừng rỡ?
Lăng Tiếu đè nén kích động trong lòng, lập tức ổn định tâm thần, vận chuyển thần công đem lực lượng hấp thu vào thân thể.
Có thể hấp thu lực lượng làm cho hắn tổn thất phần máu huyết kia thật xứng đáng, bởi vì máu huyết có thể bồi bổ trở về, nhưng không thể làm lực lượng gia tăng.
Lăng Tiếu vừa hấp thu một chút lực lượng, lập tức hóa thành bổn nguyên lực lượng tinh thuần khổng lồ, hắn chỉ cảm thấy kinh mạch giống như có vạn con ngựa chạy chồm, nếu không phải thân thể hắn được cường hóa chỉ sợ đã bị phá tan hủy diệt.
Dù là như thế Lăng Tiếu cũng không nhịn được gầm nhẹ một tiếng.
Lực lượng kia trướng mạnh như muốn làm toàn thân hắn nứt toác.
Hai môn thần công nhanh chóng đem lực lượng phân hóa hấp thu, thu liễm vào trong đan điền.
Theo thần lực ngưng tụ, thực lực Lăng Tiếu bắt đầu tăng lên.
Lăng Hồng Vũ có thể cảm nhận được lực lượng của Lăng Tiếu gia tăng, nhưng khi lực lượng vững vàng dừng tại thần vương đỉnh, hắn liền kinh ngạc!
Hắn cung cấp lực lượng đủ làm cho thần vương cao giai tiến lên bán thủy thần, thậm chí còn dư thừa, chỉ cần tiếp tục luyện hóa hơn nữa lĩnh ngộ cảnh giới chí tôn, muốn tiến vào chí tôn sẽ không thành vấn đề.
Nhưng lực lượng như vậy chỉ đẩy Lăng Tiếu lên tới thần vương đỉnh mà thôi.
Có thể thấy được Lăng Tiếu cần hấp thu lực lượng mạnh hơn người khác không biết bao nhiêu lần.
Lăng Hồng Vũ vốn dự định truyền thêm cho Lăng Tiếu, nhưng sau thoáng do dự hắn ngừng lại.
Phải biết rằng vừa rồi Lăng Tiếu hấp thu số lượng thủy nguyên đã tiêu hao năm ngàn năm thọ nguyên của Huyền Linh đại lục, nếu tiếp tục như vậy Huyền Linh đại lục sẽ càng sớm hủy diệt thêm một bước.
- Nội tình căn cơ của tiểu gia hỏa này thật ổn cố, tuy rằng chỉ là thần vương đỉnh nhưng không thua chiến lực của bán thủy thần! Hi vọng cơ duyên của tiểu tử kia nghịch thiên thêm một chút, có thể tìm kiếm được chín loại Thủy Nguyên Thạch, giúp cho tổ địa khôi phục thời rầm rộ viễn cổ, đến lúc đó đủ loại thần vật sống lại, tộc của ta có thể di chuyển về nơi đây, sau này có thể độc chiếm tài nguyên mà người khác không tưởng được, đến lúc đó muốn trở thành bộ tộc đệ nhất cũng tuyệt không thành vấn đề!
Trong lòng Lăng Hồng Vũ nhủ thầm.
Lăng Tiếu đương nhiên không biết ý tưởng cao xa này của hắn.
Hiện tại Lăng Tiếu đang chìm đắm trong khoái cảm lực lượng gia tăng, không ngừng tích súc, chẳng những không tiến lên cảnh giới bán thủy thần mà còn nén lại, bởi vì hắn cảm thấy được lực lượng chưa đủ cho hắn thêm một bước, còn không bằng tích súc lại đợi ngày sau đập vào chí tôn tốt hơn.
Chỉ là có chút đáng tiếc lực lượng thủy nguyên vẫn bị ba dị vật trong thức hải chia sẻ không ít, bằng không có thể giúp cảnh giới của hắn càng thêm kiên cố.
Không biết qua bao lâu, thân hình Lăng Tiếu giãn ra, một cỗ lực lượng cường hãn từ trên người hắn tán phát, lực lượng kết giới gần bên đều bị hắn chấn đến nhộn nhạo tách ra.
Hắn cảm ứng được bằng vào lực lượng hiện tại của hắn muốn rời khỏi nơi này không thành vấn đề, nhưng tuyệt đối không thể tiếp tục xâm nhập xuống dưới.
- Đa tạ lão tổ tông thành toàn!
Lăng Tiếu cảm kích nói.
- Ta chỉ có thể giúp ngươi được như vậy, hiện tại ngươi đã có thực lực rời khỏi nơi đây, nhớ kỹ đừng cho người trong tộc giải cứu ta, nếu ta muốn rời khỏi đều có thể đi được, trừ phi họ mang theo chín loại Thủy Nguyên Thạch rồi hãy đến tìm ta đi.
Lăng Hồng Vũ nói.
Lăng Tiếu nghe hiểu được ý tứ của hắn, không biết nên làm sao khuyên nhủ.
Hắn phải đem chuyện này bẩm báo với cao tầng trong tộc, có lẽ họ sẽ có Thủy Nguyên Thạch cũng nói không chừng.
- Lão tổ tông, hay là ngài rút thêm chút máu của ta đi, như vậy ngài có thể chống đỡ thêm một thời gian, dù sao ta có thể dùng biện pháp khác bổ sung máu huyết!
Lăng Tiếu nói.
- Không cần, huyết mạch của ngươi quá gần với ta, ta sợ nhịn không được đem ngươi hút khô thì sao! Hiện tại ngươi lập tức rời khỏi đây đi!
Lăng Hồng Vũ dứt khoát nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.