Chương trước
Chương sau
- Cha uống trà của hai đứa cảm thấy có thẹn, năm xưa đại ca của hai đứa cha còn tự tay dạy dỗ một phen, bằng không hắn cũng không thành tựu như hôm nay, sau này cha sẽ chỉ đạo hai đứa, nhất là Lăng Duyệt, mấy năm nay cha không biết con làm sao tu luyện, đã lớn như vậy chỉ đạt tới thực lực thiên tôn đê giai, mặt mũi của cha đều bị con làm mất hết!
Lăng Tiếu lộ vẻ áy náy nói một câu, tiếp theo lại trừng mắt nhìn Lăng Duyệt quát.
Hắn phát hiện bộ dáng Lăng Duyệt như tửu sắc quá độ, làm trong lòng hắn có chút tức giận.
Hiện tại Lăng Oánh đã là thiên tôn trung giai đỉnh, mà Lăng Duyệt chỉ là đê giai, điều này làm sao không để cho hắn tức giận?
Thần sắc Lăng Duyệt kích động đáp:
- Cha…con…thật xin lỗi!
Lúc này Phượng Lăng Thiên lên tiếng:
- Cha, lúc trước cha dặn con chăm sóc đệ muội, nhưng làm đại ca như con vẫn không đủ trách nhiệm, để Duyệt đệ phóng túng, cha muốn trách thì hãy trách con.
Lăng Oánh cũng nói:
- Cha, Oánh nhi cũng có sai!
Thân là mẹ của Lăng Duyệt, Thải Hà Nguyệt cũng bất đắc dĩ, nàng biết con của mình, nhưng nàng chỉ có một đứa con không thương hắn thì biết thương ai!
Nhưng Lăng Tiếu ngồi ở nơi này, nàng hoàn toàn không dám giúp con nói nửa câu, nàng biết Lăng Tiếu càng nghiêm khắc chứng minh hắn càng quan tâm nhi tử.
- Ai, muốn nói sai lầm chính là do cha, cha mặc kệ trước kia con làm gì, sau này đi theo bên người cha, đều phải tu luyện cho tốt, nếu còn vô dụng như vậy cha thà rằng không có đứa con như thế!
Lăng Tiếu thở dài nói.
Trong lòng hắn thật áy náy, nếu hắn không rời khỏi Trung Vực, lưu lại chiếu cố người nhà, hẳn còn chưa đến mức như vậy.
Lăng Oánh cùng Lăng Duyệt lui xuống, Lăng Tiếu lôi kéo Vân Mộng Kỳ giới thiệu với mọi người lần nữa.
Mà Ngọc Nhu Phỉ đã sớm nhận thức với mọi người.
Những nữ nhân ở đây đều biết Vân Mộng Kỳ quan trọng nhất trong lòng Lăng Tiếu, Lăng Tiếu vẫn thường nhắc nhở việc này với bọn họ.
- Sư tỷ, có thể gặp lại tỷ thật vui vẻ!
Băng Nhược Thủy kéo tay Vân Mộng Kỳ nức nở nói.
- Nhược Thủy sư muội, sau này chúng ta có thể tiếp tục ở chung với nhau, thật sự tiện nghi người này!
Vân Mộng Kỳ liếc mắt lườm Lăng Tiếu nói.
Cho dù nàng sớm biết Lăng Tiếu đã có không ít nữ nhân, nhưng lập tức nhìn thấy nhiều như vậy làm lòng nàng thật sự đủ mùi vị.
Trong ba ngày tiếp theo Lăng Tiếu cơ hồ luân lưu sủng ái với nữ nhân của mình, tận lực không để cho ai oán giận tới hắn.
Trong ba ngày này tin tức Lăng Tiếu trở về đã truyền các nơi, ngay cả Phong Vân thành cũng đã nhận được tin tức.
Trong lúc nhất thời trong ngoài cung đều vô cùng náo nhiệt.
Trong cung chuẩn bị đại điển hoan nghênh lão cung chủ trở về, ngoài thành cũng tự mình chúc mừng ba ngày đêm, dùng việc này diễn tả tình cảm sùng kính của mình đối với hắn!
- Nghe nói hay không, lão cung chủ đã trở về!
- Đã sớm nghe nói, lão cung chủ mai danh ẩn tích mấy chục năm trước, chúng ta còn tưởng rằng hắn bế quan tu luyện, ẩn lui rồi sao, không nghĩ tới hắn lại đi Thiên Vực, thực lực của hắn đã nhập thánh ah!
- Nhập thánh thì đáng là gì, có bao nhiêu người đi Thiên Vực còn có thể trở về? Ta cảm thấy được lão cung chủ đã trở thành thánh hoàng, thậm chí là cảnh giới càng cao hơn!
- Bất kể như thế nào lão cung chủ trở về Tiếu Ngạo cung chúng ta đã trở thành đệ nhất bá chủ Trung Vực, tin tưởng Linh Vũ các cũng khó thể ngăn cản tinh mang của chúng ta!
- Còn không phải sao, trong cung vốn có Hàn lão trấn thủ đã đủ làm Linh Vũ các nhượng bộ, hiện tại cung chủ trở về là thời gian huy hoàng nhất của chúng ta!
- Nếu có thể làm cho lão cung chủ nhận ta làm đồ đệ thì tốt biết bao!
- Làm mộng tưởng hão huyền đi, nếu gặp được lão cung chủ đời này xem như thỏa mãn!
- Ta nghe nói lần này trở về không chỉ có lão cung chủ, có người còn gặp được cả Tà Đế cùng Cuồng Tăng nữa!
- Đây là thật hay giả? Chẳng lẽ họ nhận thức lão cung chủ trong Thiên Vực sao?
Bất kể là trong Tiếu Ngạo cung hay trong Phong Vân thành, nơi nơi đều truyền ra tin tức Lăng Tiếu từ Thiên Vực trở về.
Mà tin tức này như được mọc cánh, từ Phong Vân thành truyền ra khắp bốn phương tám hướng.
Không ít lão quái vật bế quan nghe tin đều khởi hành chạy tới Tiếu Ngạo cung.
Bọn họ vì muốn hiểu biết thêm tin tức tại Thiên Vực, vì muốn kết giao quan hệ với Lăng Tiếu, ai cũng muốn đi một chuyến.
Bởi vì từng có thật nhiều người đến Thiên Vực lại rất ít quay về, cho nên họ muốn tìm Lăng Tiếu chứng thực sự tình.
Hiện giờ trong Tiếu Ngạo cung lẫn Phong Vân thành tràn ngập không khí vui sướng, trong cung ngoài cung đều là thịnh yến chúc mừng, đủ thấy trong lòng họ sùng bái Lăng Tiếu đến mức nào!
Hiện tại trên diễn võ trường trong Tiếu Ngạo cung đang đứng đầy người.
Gần ba vạn người trong cung đã có một phần ba nhân số đứng tại nơi này, hai phần ba bên ngoài diễn võ trường, hoặc đứng dưới chân núi, bao vây cả ngọn núi.
Thanh thế hạo hãn mênh mông, lần đầu tiên Tiếu Ngạo cung cử hành đại điển lớn như vậy.
Một đạo nhân ảnh do mười mấy người vây quanh lăng không đi tới.
Người dẫn đầu không phải cung chủ Tân Lập, mà là lão cung chủ Lăng Tiếu.
Đi bên cạnh là Phượng Lăng Thiên, đệ tử thủ tọa Tân Lập.
Hiện tại hai người đã là nhân vật song kiêu trong Tiếu Ngạo cung, còn chưa đầy trăm tuổi đã đột phá huyền đế cấp, trong Trung Vực tiếng tăm lừng lẫy.
Sau lưng họ là Diệp Vân Phong, Phong Nha, Tàn Báo, Độc Hạt Tử, Độc Ưng, Lãnh Xà, Lý Cuồng Hổ cùng tám chiến tướng, mỗi người tu vi huyền đế, Tàn Báo lại là tu vi thánh giả.
Trên dưới trong cung đều quỳ bái, cùng hô to:
- Bái kiến lão cung chủ, cung chủ cùng chư vị thái thượng trưởng lão!
Thanh âm chậm rãi, khí thế nháy mắt phóng lên cao, đại biểu cục diện uy thế không thể đỡ của Tiếu Ngạo cung!
Hai đầu gối Lăng Tiếu khoanh xuống, hai tay nhẹ nhàng kéo khắp bốn phía, từng luồng linh khí nháy mắt tràn ngập khắp phiến không gian, trên không trung hiện ra vạn đạo ánh sáng trực tiếp chiếu xuống, đem toàn bộ Tiếu Ngạo cung chiếu rọi vô cùng duy mỹ.
Mọi người được linh khí bao phủ, một loại cảm giác phiêu nhiên dục tiên sản sinh, từng đạo lục quang xuất hiện trên người bọn họ, làm cho họ cảm thấy tinh thần lẫn thể xác như được tẩy lễ, cảm giác như tan ra trong thiên địa yên lặng phủ xuống, cũng có một bộ phận có lực lĩnh ngộ cường đại lâm vào trong ngộ đạo, đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất.
Không ít người bị lưu tại cổ bình nhiều năm ở một khắc này chợt đột phá cảnh giới.
Hưu!
Bọn họ lập tức đem linh khí hấp thu, gia tăng động lực đột phá, ngay sau đó khí thế chợt phóng lên cao.
Lăng Tiếu làm như vậy xem như ban thưởng cho sự tận trung tận tâm tận lực của bọn họ đi!
Suốt một ngày đêm tất cả mọi người chìm đắm trong loại khoái cảm này, ngay cả những người đã đột phá cũng không hề hay biết hành động của chính mình.
Khi hết thảy đều biến mất, mọi người mới phục hồi lại tinh thần.
Trường hợp đang bình tĩnh lại biến thành xôn xao kích động.
- Ta…ta hình như đột phá tới vương cấp, điều này sao có thể!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.