Chương trước
Chương sau
Cuồng Tăng không phải người mà U Ảnh tộc muốn tìm, nhưng Ảnh Kiện biết quan hệ giữa hắn cùng Lăng Tiếu không đơn giản, giống như quan hệ giữa cha vợ và con rể.
Vì thế Ảnh Kiện nhanh chóng phái người hồi tộc thỉnh cứu viện, tính toán tìm thời cơ mà động, một khi Cuồng Tăng rời khỏi Thiên Long môn, hắn sẽ lập tức cảm ứng được, sau đó bắt giữ Cuồng Tăng, uy hiếp Lăng Tiếu giao ra Long Phượng Thần Cô.
Chỉ cần Lăng Tiếu không còn Long Phượng Thần Cô, ở trong mắt bọn hắn sẽ không đủ uy hiếp.
Đám người Ảnh Báo, Ảnh Kiện không dám trực tiếp đi tới Thiên Long thành chờ đợi, bởi vì trong Thiên Long môn quá nhiều cường giả, chỉ sợ sẽ bị người phát hiện.
Cho nên bọn hắn chờ đợi trong Phục Hổ thành đã lâu, rốt cục khi cảm ứng được chân khí của Cuồng Tăng, liền đuổi theo.
Chỉ cần Cuồng Tăng vẫn ở trong Thiên Long địa vực, đám người Ảnh Báo cùng Ảnh Kiện có thể tìm kiếm được hắn.
Đây là một loại bí thuật truy tung bất truyền của U Ảnh tộc.
Nhưng làm cho bọn hắn cảm thấy vui mừng chính là đám người Cuồng Tăng đi thẳng tới Phục Hổ thành, từ không gian trận của Phục Hổ thành tiếp tục di chuyển.
Đám người Ảnh Báo cùng Ảnh Kiện thật mừng rỡ, Cuồng Tăng rời xa địa bàn của Thiên Long môn càng hợp tâm ý của bọn hắn.
- Ảnh Kiện, ngươi khẳng định quan hệ giữa Cuồng Tăng cùng Lăng Tiếu sao?
Đám người Ảnh Báo cùng Ảnh Kiện đã lập tức truy theo Cuồng Tăng, trên đường vẫn không quên hỏi Ảnh Kiện việc này.
Sở dĩ bọn hắn biết tên của Cuồng Tăng cùng Lăng Tiếu, đó là vì hiện tại danh hào của hai người đã lưu trên thiên thần vương bảng, muốn tìm kiếm tư liệu thật sự dễ dàng.
Ảnh Kiện thật khẳng định nói:
- Đúng vậy, ở Phong Thần Đàn ta chính tai nghe được Lăng Tiếu gọi Cuồng Tăng là nhạc phụ, điều này tuyệt đối sẽ không sai!
- Như thế là tốt rồi, chỉ cần bắt hắn, đến lúc đó dẫn dụ Lăng Tiếu, nhất định đoạt lấy ma cô tới tay, như vậy thời thịnh khôi phục U Ảnh tộc sắp tới!
Ảnh Báo tràn đầy vẻ tham lam nói.
Thời thượng cổ, uy danh của Long Phượng Thần Cô đã kinh sợ cổ tộc Thiên Vực, đây chính là đại sát khí mà Hồn Phong dựa vào.
Đáng tiếc năm xưa khi Hồn Phong bị giết chết, không ai tìm được Long Phượng Thần Cô, khiến cho nó trốn thoát.
Việc này đều được ghi chép lại trong sử sách cổ tộc, người thường cũng không biết sự tồn tại của Long Phượng Thần Cô.
Lần này trong U Ảnh tộc xuất động hai gã bán thủy thần cùng ba gã thần vương đỉnh, sáu thần vương cao giai, chỉ vì muốn bắt Cuồng Tăng, đội hình xem như không nhỏ.
Bọn hắn đi theo dấu vết của Cuồng Tăng thật lâu, rốt cục phát hiện Cuồng Tăng dừng lại ở địa giới Thanh Nguyệt cung.
- Báo thúc, hắn rốt cục dừng lại, ở địa giới hẻo lánh này bắt giữ hắn sẽ không làm kinh động bất cứ kẻ nào!
Ảnh Kiện thập phần vui vẻ nói.
Ảnh Báo gật đầu:
- Được, hôm nay phải bắt được hắn!
Dứt lời đoàn người đi qua không gian trận hướng địa giới Thanh Nguyệt cung chạy tới, chuẩn bị bắt giữ Cuồng Tăng.

Hiện tại đoàn người Lăng Tiếu đã đi tới Thạch Thiên thành.
Thạch Thiên thành là thành trì đầu tiên Lăng Tiếu đến Thiên Vực, nơi nào lưu không ít hồi ức của Lăng Tiếu, làm cho hắn có chút cảm khái.
Hiện tại bọn họ đang dự tính dùng không gian trận Thạch Lâm ở ngoài thành di chuyển tới yếu tắc Thiên Vực.
Chẳng qua lúc đi tới yếu tắc, Lăng Tiếu dự tính lưu lại hai ngày cảm tạ những người từng trợ giúp hắn.
Điền lão đầu, Phạm Quan Trường, Liệt Tán…những tên tuổi này không ngừng hiện lên trong đầu óc Lăng Tiếu.
- Mọi người đi tới không gian trận Thạch Lâm chờ ta, ta đi làm chút việc sẽ tụ họp với mọi người!
Lăng Tiếu nói với những người khác.
Mọi người không có ý kiến gì, liền đi tới không gian trận ở Thạch Lâm.
Lăng Tiếu dự tính đến gặp mặt Phạm Quan Trường cùng Liệt Tán một lần, sau đó đi gặp Điền lão đầu.
Lăng Tiếu cũng không nóng nảy đi qua, chậm rãi bước trên đường, thật hứng thú quan sát cảnh tượng quen thuộc chung quanh.
Nhưng lúc hắn đi trên đường đều nhìn thấy những ánh mắt quan sát kỳ dị, không ít người chỉ trỏ, cẩn thận lắng nghe nguyên lai họ đều đang suy đoán thân phận của hắn.
- Ngươi xem thanh niên kia có phải là thiên thần vương Lăng Tiếu? Nhưng vì sao hắn lại xuất hiện ở địa phương nhỏ như chúng ta đây?
- Điều này không khả năng đi, có lẽ khuôn mặt có chút tương tự mà thôi, nhưng ta nghe nói Lăng Tiếu đại nhân xuất thân từ Thạch Thiên thành chúng ta, năm đó hắn sung quân đi lên còn thắng liên tiếp hai mươi trận trong Đấu Ngục tràng của chúng ta đâu, có hơn mười trận là một chiêu bại địch, lúc ấy hắn chỉ là thánh hoàng trung giai, chỉ qua vài chục năm ngắn ngủi đã trở thành thiên thần vương, thật sự là không tưởng nổi!
- Đúng vậy, nhớ năm đó ta đi xem cuộc chiến của Lăng Tiếu đại nhân trong Đấu Ngục tràng, phong tư ta vẫn nhớ rõ ràng, về sau hắn dùng lực lượng một mình khiêu chiến người của Cao gia, đại giết hại Cao gia ngoài thành, cuộc chiến thật kinh điển, hiện giờ còn ghi chép trong thạch anh châu!
- Ta nghe nói lúc ấy Trương gia đã mời hắn làm chấp sự ngoại môn, chỉ tiếc ánh mắt của Trương gia quá cao, lại vì Cao gia đem Lăng Tiếu đại nhân đẩy đi ra, hiện giờ chỉ sợ hối hận đến cực điểm đi!
- Không chỉ là Trương gia, lúc đó Thanh Nguyệt cung cũng có người đến mời Lăng Tiếu đại nhân gia nhập, đáng tiếc bọn hắn cảm thấy đại nhân tu luyện tới năm loại thuộc tính, khó có khả năng đạt thành tựu cao đâu. Hiện giờ chỉ sợ đã hối hận muốn chết rồi!
Lăng Tiếu nghe vậy chỉ sợ kéo dài sẽ bị người vây xem, thân ảnh chợt lóe đã biến mất trên đường.
Thành chủ phủ, Phạm Quan Trường đang xử lý công việc hàng ngày của mình.
Mấy ngày nay tâm tình của hắn vô cùng hưng phấn, vài ngày trước trong tông môn truyền ra tin tức chuẩn bị triệu hắn trở về, thăng hắn thành chấp sự nội môn.
Chấp sự ngoại môn thăng thành nội môn, mặc dù chỉ hơn kém một chữ, nhưng đãi ngộ cách biệt một trời.
Mà sở dĩ hắn được thăng chức chỉ nhờ có một người.
Nếu không phải hắn từng có chút giao tình với người kia, trong cung tuyệt đối sẽ không xem trọng hắn như thế.
Người kia chính là Lăng Tiếu đại nhân mới thăng lên thiên thần vương một năm trước!
Phạm Quan Trường có chút giao tình với một vị thiên thần vương, ai biết sẽ có một ngày nào đó vị thiên thần vương kia quay về chốn cũ, phát hiện bằng hữu của mình vẫn còn ở chức vị cũ, chỉ sợ đổi lại là ai cũng mất hứng.
Thanh Nguyệt cung hiểu được đạo lý này, phải làm ra chút tỏ vẻ với Phạm Quan Trường, có lẽ nhờ vậy có thể kết giao quan hệ với một vị thiên thần vương cũng nói không chừng.
Phải biết rằng trong Thanh Nguyệt cung, người đạt tới cảnh giới thần vương chỉ đếm được trên đầu ngón tay, càng khỏi nói là muốn trở thành thiên thần vương.
Ở trước mặt thiên thần vương, Thanh Nguyệt cung chỉ là một thế lực nhỏ nhoi, chỉ cần một thiên thần vương đi qua đủ tiêu diệt họ sạch sẽ.
Đột nhiên ngay trong trọng địa thành chủ phủ xuất hiện thêm một người, Phạm Quan Trường không hề phát hiện, toàn bộ hộ vệ bên ngoài càng không biết có người xâm nhập.
Khi người kia vừa phát ra chút chân khí, Phạm Quan Trường ngồi cạnh bàn chợt kêu lên:
- Ai?
- Ha ha, Phạm thành chủ, đã lâu không gặp ah!
Lăng Tiếu nhìn Phạm Quan Trường cười nhẹ nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.