Chương trước
Chương sau
Ba tháng thời gian trôi qua thật nhanh, một tin tức kinh người truyền khắp trên dưới Thiên Long môn.
Đương kim môn chủ Thiên Long môn Lăng Thần thối vị nhượng hiền, do tân tấn thiên thần vương Lăng Phi Vũ đảm nhiệm vị trí môn chủ.
Sau khi tin tức này truyền ra, mọi người đều lâm vào kinh ngạc không thôi.
Lăng Thần đang lúc tráng niên, vì sao lại đột nhiên thay người?
Phải biết mỗi năm ngàn năm Thiên Long môn mới thay đổi môn chủ một lần, hiện tại Lăng Thần đảm đương môn chủ chỉ mới ngàn năm mà thôi, điều này không khỏi làm người khó hiểu.
Thật nhiều suy đoán không ngừng xuất hiện.
- Vì sao đang êm đẹp lại thay đổi môn chủ đây? Chẳng lẽ bởi vì chuyện lúc trước sao?
- Nói chuyện nhỏ giọng một chút, đừng để cho người khác nghe được, nhưng ngươi nói đúng, cách xử sự của môn chủ Lăng Thần có chút thiếu sót, mới xảy ra những sự tình trước đó, hiện giờ trong tông môn trên dưới đoàn kết nhất trí, quả thật nên giao cho tân môn chủ đảm nhiệm thì tốt hơn.
- Điều này cũng đúng, Lăng Phi Vũ làm môn chủ cũng không tệ, tuy hắn còn trẻ tuổi một chút, nhưng xử sự cực kỳ lão đạo, còn là thiên thần vương, tin tưởng sẽ mang đến bầu không khí mới cho tông môn.
- Theo ta nghĩ chức môn chủ nên giao cho Lăng Tiếu trưởng lão đảm đương thì tốt hơn, hắn có thủ đoạn, năng lực xử sự làm người làm ai cũng tin phục, thật sự là đáng tiếc!
- Lăng Tiếu trưởng lão còn phải giúp chúng ta luyện đan đâu, hắn làm sao có thời gian đi làm môn chủ, hắn nên làm đặc cấp trưởng lão là tốt nhất.
Việc Lăng Phi Vũ đảm nhiệm môn chủ không phải do những chấp sự có thể quyết định, nhất định cần có trưởng lão hội nhất trí thông qua, còn có các thủy lão gật đầu mới xong.
Nhưng lần này Lăng Phi Vũ thượng vị không có trở ngại, trưởng lão hội không ai phản đối, mà các thủy lão cũng không có ý kiến, ngược lại thủy lão thần thể phái trực tiếp biểu lộ thái độ ủng hộ Lăng Phi Vũ.
Nội đấu giữa hai phái hệ nhờ vào thái độ của thủy lão xem như đã xong.
Toàn bộ tông môn cử hành nghi thức gia phong long trọng, do năm thủy lão ra mặt chứng kiến, tiền nhiệm môn chủ Lăng Thần đưa lệnh bài môn chủ cho Lăng Phi Vũ, trên dưới tông môn chúc mừng ba ngày ba đêm.
Thời đại mới của Thiên Long môn tiến đến!

Sau một tháng, Lăng Tiếu đang cùng Lăng Phi uống rượu tâm tình thật sảng khoái.
- Gần đây xảy ra thật nhiều chuyện ah!
Lăng Phi ngửa mặt lên trời thở dài, sau đó nhìn qua Lăng Tiếu nói:
- Đều là do tiểu tử ngươi gây sức ép, hiện tại mọi chuyện đều tốt, mỗi người hẳn đã có thể yên tâm tu luyện!
- Phải, có thể tĩnh tu không phải thật tốt sao?
Lăng Tiếu khẽ thở dài, ngừng một chút lại nói:
- Lăng Thần đại ca không sao đi?
Có thể nói lần này Lăng Thần nhường ngôi có quan hệ tới hắn, nếu không phải hắn từng bày tỏ lòng bất mãn về Lăng Thần với đại lão trong tộc, Lăng Thần không đến nỗi sau khi bình định nội loạn thì phải nhường ngôi.
- Có thể nói gì đây? Ban đầu mới hồi tộc sinh sống hắn nhất định sẽ không chịu nổi, nhưng hắn cũng đã chầm chậm hiểu ra, chứng kiến ta đã vượt hơn hắn một bước, hắn cũng muốn an tĩnh đập vào cảnh giới cao hơn, thiên phú tu luyện của đại ca cao hơn ta, nhưng những năm gần đây bị tục sự quấn thân, làm lỡ tu luyện của hắn, hiện tại hắn đã hiểu được nếu như có thể đạt tới chí tôn vẫn thích hơn lúc làm môn chủ!
Lăng Phi cười nhẹ đáp.
Lăng Phi cùng Lăng Thần là thân huynh đệ, thiên phú tu luyện của hai người đều là hạng nhất hạng nhì, từ nhỏ tới lớn Lăng Thần đều đi trước Lăng Phi.
Cho dù là bài danh thiên thần vương, Lăng Thần cũng cao hơn Lăng Phi rất nhiều. Lăng Phi thật sự bội phục đại ca của hắn.
Nhưng từ sau khi đại ca hắn trở thành môn chủ, việc tu luyện luôn chậm trễ không tiến.
- Phải, chí tôn mới là mục tiêu theo đuổi cả đời của chúng ta, thật không biết khi nào mới đạt tới đâu!
Lăng Tiếu uống rượu, nhìn lên bầu trời cảm khái nói.
Hiện giờ hắn đã là thần vương cao giai, còn là thần dược sư kiêm thiên thần vương, đạt tới độ cao mà nhiều người không thể đạt được, đủ quang vinh cả đời.
Nhưng hắn còn chưa hài lòng, hắn cần đạt được thực lực thêm cường đại mới hoàn thành được mục tiêu của hắn.
- Tiểu tử ngươi nên biết đủ đi, năm đó khi ta ở tuổi ngươi chỉ là thực lực thánh hoàng mà thôi đâu, bằng thiên phú của ngươi, chí tôn vị chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian!
Lăng Phi tán thưởng nói, ngừng một lát mới tiếp tục:
- Ta nghe nói tộc trưởng đã an bài ngươi nhiệm vụ phản hồi tổ địa sao?
- Phải, mấy ngày nữa sẽ lên đường trở về.
Nhắc đến việc này hắn lộ vài phần khẩn cấp đáp.
- Dù sao ta cũng không có việc gì làm, đến lúc đó cùng ngươi đi một chút!
Bên trong Thiên Long môn, một đội ngũ thừa dịp thời tiết nắng ráo bắt đầu di chuyển đến một thành trì khác.
Một chuyến đi này tổng cộng có ba mươi người, có nam có nữ, mỗi người đều có thực lực thần vương, có hai người đạt tới cảnh giới bán thủy thần.
Thực lực như thế tuyệt đối đủ kinh sợ thật nhiều thế lực lớn nhỏ khác.
Đoàn người này chính là Lăng Tiếu, Vân Mộng Kỳ, Ngọc Nhu Phỉ, Tà Đế, Cuồng Tăng, Lăng Phi…
Bọn họ đang chuẩn bị quay về Huyền Linh đại lục.
Lăng Tiếu rời khỏi Huyền Linh đại lục đã ba bốn mươi năm, trong lòng phi thường nôn nóng quay về gặp lại người thân của mình.
Không biết mọi người vẫn bình an hay không!
Lần này quay về hắn phải đón mọi người cùng nhau đến Thiên Vực sinh sống.
Đương nhiên lần này ngoại trừ quay về gặp người nhà, còn phải đi tìm lão tổ tông Kim tộc, giúp hắn trở lại thời đỉnh phong, trấn thủ nội tộc.
Nhiệm vụ của đám người Lăng Phi là hộ tống Lăng Tiếu trở về, không thể để cho hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Hơn nữa cũng chỉ có Lăng Tiếu có thể lợi dụng lực cảm ứng nồng đậm của huyết mạch mà tìm kiếm lão tổ tông, hơn nữa cũng quan hệ tới mấu chốt lão tổ tông có thể khôi phục lại hay không.
Lăng Tiếu điệu thấp làm việc, không khiến cho trong tông môn tạo nên gợn sóng.
Nhưng Lăng Tiếu không biết hành tung của bọn họ đã rơi vào trong mắt người khác.
Thành trì gần Thiên Long thành nhất chính là Phục Hổ thành, đây là một trong những tòa thành phụ thuộc Thiên Long môn, quy mô kém hơn Thiên Long thành, nhưng hơn hẳn những địa phương khác.
Tòa thành này cũng là nơi phải đi qua nếu muốn quay về địa giới Thanh Nguyệt cung.
Lúc này ở khu vực hoang lĩnh ngoài thành, bán thủy thần U Ảnh tộc Ảnh Báo đã sớm lặng yên đến nơi này.
Ảnh Báo cường đại hơn Quỷ Ảnh rất nhiều, hắn bước vào cảnh giới bán thủy thần đã hơn vạn năm, đã đến gần cảnh giới chí tôn vô hạn.
Đi theo bên cạnh hắn còn có Ảnh Kiện đã chạy thoát khỏi Phong Thần Đàn cùng vài cao thủ U Ảnh tộc.
Vì sao bọn hắn lại xuất hiện ở nơi này?
Nguyên nhân là vì khi Ảnh Kiện rời Phong Thần Đàn, đã lưu lạc ấn của U Ảnh tộc trên thân Cuồng Tăng.
Lạc ấn này chỉ dùng truy tung, không tạo thành thương tổn gì với Cuồng Tăng, nhưng người thường khó thể phát hiện được, trừ phi Ảnh Kiện đã chết mới có thể tự động biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.