- Ngươi... Ngươi chẳng lẽ không tính toán giải thích một chút?
Nam Cung Thường Nhạc cả giận nói.
- Tốt, ta giải thích!
Lăng Tiếu gật đầu ứng một câu, nói tiếp:
- Lời nói của Liễu Đông toàn bộ là đánh rắm!
- Ngươi... Ngươi khốn kiếp, thỉnh phong chủ vì ta làm chủ a!
Liễu Đông hướng về phía Lăng Tiếu mắng một câu, hướng Nam Cung Thường Nhạc quỳ lạy cầu khẩn nói.
Ở trong lòng Lăng Tiếu vạn phần khinh bỉ nói:
- Còn là lần đầu tiên gặp qua người có thể giả bộ như vậy a!
- Lăng Tiếu ngươi quá mức làm càn, ngươi không giải thích, ta liền xem như ngươi đã chấp nhận, hôm nay ngươi đã không phải là môn hạ của Dược phong ta, nhưng mà ngươi giết chính là người của Dược phong ta, ta sẽ đem ngươi giao cho trưởng lão hội, tùy trưởng lão xử quyết.
Nam Cung Thường Nhạc không vui nói.
Hắn vốn là cấp cho Lăng Tiếu cơ hội giải thích, nhưng mà tiểu tử này miệng đầy ô uế, thật sự để hắn không muốn nghe tiếp, chẳng thà giao cho trưởng lão hội do Mộc Hòe đi nhức đầu đi.
- Lăng Tiếu, ngươi đem việc nói rõ ràng đi, nếu không...
Triêu Nam TIên một mực không có mở miệng lên tiếng khuyên.
Lăng Tiếu xem thường nói:
- Người là ta giết, nhưng mà bọn hắn đều đáng chết, Liễu Đông thiệt thòi ngươi nói như vậy cũng không đỏ mặt, ta rất hối hận ngày trước không đem ngươi giết đi, bất quá.... Hiện tại đi chết đi cũng được.
Dứt lời, Lăng Tiếu khẽ cau mày, tinh thần lực hướng Liễu Đông tập quyển mà qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-khong-thien-ha/714083/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.