Liddell quỳ gối trước tượng thần Hoan Yến niệm đọc văn tế ca tụng, vẻ mặt nghiêm túc trang trọng nghiêm trang. Hồi lâu sau, Liddell đứng dậy đang muốn rời đi, nhưng bởi vì người đứng ở cửa kia mà dừng bước.
“Tại sao ngài luôn luôn từ chối lời mời giảng đạo của trẫm, Liddell đại giáo chủ?” Ansorge ung dung chậm rì rì bước lại gần, thân thiết ghé sát người Liddell ngửi mùi vị cây hương trầm cùng cây mạt dược trên người hắn, “Nhiều ngày không gặp, trẫm vô cùng nhớ nhung, không bằng ngay ở đây trong phòng ngủ của ngài để trẫm lắng nghe ngài giảng đạo, như thế nào?”
Hơi ngẩng cằm lên, thanh âm của Liddell lạnh lẽo đến mức như nhiệt độ trên đỉnh núi tuyết Barrett: “Ta tưởng rằng gần đây ngài sẽ bận bịu chuẩn bị cho hôn lễ chứ, còn về phần giảng đạo thần linh đã nhìn rõ lòng thành kính của ngài, ngài không cần lúc nào cũng cần phải lắng nghe.”
“Vậy chúng ta nói chuyện về lễ cưới đi.” Ansorge nhướn mày nở nụ cười, lộ ra hàm răng đều đặn, “Lúc nào ngài mới bằng lòng hạ mình đến cung điện của trẫm đây? Còn phải cho nhóm thợ may may đo kích thước hoàng hậu của trẫm để làm lễ phục chứ.” Ngoài ý liệu lời nói của y khiến Liddell lộ ra thần sắc kinh ngạc, có chút mất khống chế nắm chặt cánh tay Ansorge truy hỏi: “Rốt cuộc ngài có ý tứ gì?”
“Trong khoảng thời ngài không chịu gặp ta, ta liền gặp giáo hoàng của ngài trao đổi vấn đề ‘lợi ích của đám cưới thế tục với thần giáo’. Ansorge nắm vạt áo Liddell kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-huu-ngo-vuong/119649/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.