Trong khi Liddell bước vào đại điện cánh cửa lớn ở phía sau ngay lập tức được khép lại, chỉ có một thân một mình Ansorge đang ngồi trên vương tọa, mũ miện màu vàng làm nổi bật mái tóc vàng của y, đẹp trai mà cao quý. “Mời đi theo, ngài đại giáo chủ tôn quý.” Y lộ ra một nụ cười tao nhã, quyền trượng khảm nạm ru-bi được y cầm ngang trên tay, đè lên một góc áo vương phục.
“Ngày an lành, bệ hạ tôn kính.” Liddell hai tay lồng trong tay áo thi lễ một cái, “Không biết ngài đặc biệt mời ta tới, phải chăng là vì…. có việc cần ta phục vụ ngài.”
“Đương nhiên rồi, ngài đại giáo chủ, đó là đương nhiên mà.” Ansorge ngẩng đầu lên, không vội cũng chả vàng khiêu khích tháo ra nút thắt ở cổ áo, nở một nụ cười sâu sắc, “Trẫm muốn nghe ngài giảng đạo một chút, ngài đại giáo chủ. Xin tới gần thêm chút nữa, đừng đứng xa như vậy, rất có thể trẫm sẽ không nghe thấy gì đâu.”
“Cho dù ngồi trên vương tọa cao cao tại thượng ngài cũng có thể điềm nhiên mà coi như không có chuyện gì xảy ra nói ra dục vọng hạ lưu của ngài như vậy sao?” Liddell chậm rãi đến gần Ansorge, dùng sức mà bóp chặt cằm của y, ép y ngẩng đầu lên nhìn hắn, “Ăn mặc trang nghiêm, dáng vẻ không thể xâm phạm này nhưng lại bởi ảo tưởng bị nam nhân thao mà dương vật cứng rắn lên, ngài một chút xấu hổ cũng không có hả?”
“Trẫm chỉ cần nghĩ dương vật của ngài phía dưới liền trướng đau, vậy có thể làm gì đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-huu-ngo-vuong/119648/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.