Không đúng, phải nói là tiền ngự sử trung thừa mới đúng, Ân Ngự vốn có ý cải cách, nhưng trong mấy năm nay, thế lực thế gia rục rịch. Trong nước bởi vì tranh đoạt linh thạch mạch khoáng nên phân tranh liên tục xảy ra.
Rơi vào đường cùng, Ân Ngự cũng chỉ có thể quăng Kim Bất Hối để đó mà không dùng tới, giáng chức đến biên cương, đảm nhiệm một chức huyện lệnh thất phẩm.
Đây cũng là xuất phát từ ý bảo toàn của Ân Ngự, ba bản tấu chương kia quả thật đã đắc tội các thế gia đại tộc của Đại Thương đến chết.
Ngược lại thật không ngờ tới, vị này không chịu ở biên cương giấu tài, lúc này tấu chương dâng lên lại chỉ thẳng vào nguyên thần hoàng đế.
Chẳng lẽ người này thực cho rằng chỉ một cái Hạo Huyền Tông là có thể bảo vệ được hắn sao?
Yên lặng, Trọng Huyền sau khi thi lễ liền lấy tấu chương ở trước ngự án của Ân Ngự.
Sau khi xem một lát liền im lặng.
Trong tấu chương của Kim Bất Hối nói là quốc gia không thể vì giận mà hưng binh, cũng không thể làm ra cuộc chiến vô nghĩa, bởi vì sự giận dữ của Tiên Thánh Chu Tử mà thảo phạt Đại Càn, đó là cái không ổn thứ nhất. Đại Càn cũng không có sai lầm gì, lại hưng binh thảo phạt, là không ổn thứ hai.
Những thứ này hắn vừa xem qua đã thấy thật sự hoang đường buồn cười. Ngược lại đằng sau có chút nội dung, xem như có thể lọt vào mắt.
Nói Đại Càn quốc quân Tông Thủ, chính là kỳ tài ngàn vạn năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432912/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.