- Như vậy hỏi lại Hàm Yên ngươi một câu, có nguyện quay lại Phần Không Thánh Đình, giúp tổ phụ ngươi một tay không? Việc này toàn bộ là do ngươi, cũng là chuyện của ngươi. Đến cùng như thế nào ngươi chọn đi.
Thanh âm kia giống như mang theo một cổ ma lực, đánh thẳng vào tâm thần Lục Hàm Yên.
Ánh mắt mờ mịt chỉ chốc lát, Lục Hàm Yên đã khôi phục bình tĩnh.
- Hai mươi năm trước, là Hàm Yên làm phiền hà tổ phụ. Hôm nay lại không thể làm người bất hiếu nữa --
Trong nội tâm thẫn thờ, vốn muốn sau khi ra ngục sẽ đi tìm hài nhi kia của mình
Nhưng tình hình tổ phụ nếu không biết thì còn thôi đi. Nhưng giờ đã biết sao còn có thể chỉ lo thân mình nữa.
Tuyệt Diễm nghe vậy, lập tức cười ha ha, chấn thẳng thương không ba nghìn dặm.
Vẻ đắc ý kia cũng không che dấu chút nào.
Lục Hàm Yên lập tức ngạc nhiên nhìn sang, cực kỳ khó hiểu Tuyệt Diễm vì sao lại thế.
Bất quá nghe nói tính cách vị Thánh Tôn này cũng luôn luôn cổ quái khó dò như vậy.
Lại trong nội tâm khẽ động, Tuyệt Diễm từng nói đến hài nhi mình, chẳng lẽ đã biết được hạ lạc của Thủ nhi sao?
Mình được thả, lời vừa rồi của Tuyệt Diễm cũng là có quan hệ đến Tông Thủ?
Tuyệt Diễm cũng đã không để cho nàng nghĩ nhiềuư, trực tiếp một đạo ý niệm chộp tới, nhiếp lấy thân hình Lục Hàm Yên.
- Đã như thế, vậy thì đi thôi! Vừa hay lão phu cũng phải ly khai Cửu Tuyệt Tử Ngục này tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432725/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.