Phần Thế Chi Viêm bộc phát, chỉ trong chớp mắt đã thiêu đốt toàn bộ hắc vụ trong mấy trăm dặm hầu như không còn.
Nơi này hết thảy đều đã rộng mở, đã có thể nhìn, cũng không còn trở ngại linh thức dò xét nữa
Nơi đang chú mục tới, đúng Lục Hàm Yên dưới yêu thụ, trong đôi mắt đẹp kinh dị và lo lắng giao tạp.
Tuyệt Diễm cười cười, dứt khoát lắc mình một cái, đã đến dưới gốc yêu thụ kia
Tiện tay phẩy tay áo một cái, những dây leo một mực trói lấy Lục Hàm Yên lập tức nhao nhao vỡ vụn ra, tất cả phong cấm, kể cả gốc cây kia cũng đều hóa thành bột mịn!
Tuyệt Diễm lập tức, lại hơi có chút đau đầu nhìn Tông Thủ mang theo bên người.
Lo nghĩ, liền ném qua một bên như ném rác.
Lục Hàm Yên vốn đang ngạc nhiên vì sao Tuyệt Diễm lại phá hủy những cấm chế này
Lúc này thấy thế cũng không nghĩ nhiều nữa, vội hơi biến hóa thân hình tiếp lấy Tông Thủ.
Rồi sau đó mắt lộ ra vẻ giận dữ, nhìn Tuyệt Diễm.
- Không biết Thánh Tôn, vi sao lại thế? Rốt cuộc là ý gì?
- Còn có thể là ý gì, Hàm Yên ngươi vận khí không tệ, sinh ra một hảo nhi tử, rất có công! Năm đó Hình Điện phán phạt, thức sự quá qua loa. Mấy ngày trước, lão phu đã cùng Diễm Nguyên cùng quyết định, miễn hình phạt còn lại cho ngươi rồi--
Tuyệt Diễm bật cười, chắp tay sau lưng:
- Trước kia ngươi đã bị tù đày ở tầng thứ 8 Tử Ngục này hơn hai mươi năm, việc này lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432724/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.