Sau khi xác nhận Vô Tướng Thần Ma đã hồn phi phách tán, triệt để Tịch Diệt lại vội vàng niệm động một cái, kiềm chế toàn bộ ánh sáng màu xanh kia.
Huyễn Tâm Kính hao tổn thọ nguyên, bất quá nếu chỉ vận dụng một ít thần thông chi lực bình thường thì lại không sao.
Lúc này Tông Thủ, cũng chỉ dùng kính này thay mắt thôi.
Cửu Vĩ sau lưng đều thu lại. Ấn ký nơi mi tâm cũng biến mất vô tung.
Ngay cả tinh thần pháp tướng, cũng thu hồi toàn bộ. Chỉ có thập tuyệt ngự đạo tuyệt diệt là tiếp tục vờn quanh hộ thân hắn.
Tông Thủ lại nhíu mày, câu nói vừa rồi của Vô Tướng Thần Ma đã khiến lòng hắn chấn động, cố nhiên đó là bẫy rập của Vô Tướng Thần Ma.
Nhưng mà bản thân, thực sự thật sự lại rất để ý câu nói kia
Mẫu thân hắn quả thật chưa từng ở tầng thứ 9 mà vẫn còn trong tầng thứ 8 sao?
Chợt lại hơi lắc đầu, thầm nghĩ Cửu Tuyệt Tử Ngục, chỉ có từ trên hướng xuống, có trấn ngục trông coi.
Từ dưới lên trên, ngoại trừ những thiên sinh dị chủng ra, cũng không còn trở ngại gì nữa.
Nếu như ở tầng thứ 9 tìm không được, vậy thì quay lại đây tìm là được, cũng không sao.
Còn nữa, lời của Vô Tướng Thần Ma, tốt nhất là không nên tin.
Vi dao động thần niệm người khác, thường thường đều không từ thủ đoạn, nói vô cùng không đáng tin.
Lại hơi cảm thấy kỳ quái, lúc ở tầng thứ bảy, Tuyệt diễm Thánh Tôn là trực tiếp giúp Thanh Lôi Ưng, ngăn hắn nhập tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432711/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.