Trước mắt Thiên Địa lại biến, mắt nhìn phương xa. Có thể thấy giữa không trung, thình lình có một vòng xoáy vô cùng cự đại tràn ngập địa vực ngàn dặm .
Chung quanh đều là Phong Bạo cuồng liệt, vô số Lôi Đình, không ngừng chớp động trong đó.
- Đây là Minh Ngục chi môn mà ngươi nói sao?
Tầng thứ bảy là Linh Hải Tử Ngục, có hai cái cửa vào.
Mà thời không chi uyên từ tầng thứ bảy đến tầng thứ 8, cũng chỉ có một chỗ, vị trí cũng không hề chuyển dời.
Ngay ở giữa Trung Thiên Linh Hải
Dùng tinh thần đạo chủng, thuấn không chi năng của Tông Thủ, đi đến đây cũng trọn vẹn bỏ ra hơn ba ngày.
Cũng vào lúc cảm giác mình, sắp nhịn không được thì rốt cục đã trông thấy cửa vào tầng tám
Lục Vô Bệnh cũng không đáp lời, thần sắc lại hơi có vẻ ảm đạm.
Tông Thủ trong nội tâm hiểu rõ, biết được hắn là bi thương cái chết của cha mẹ.
Suy ngẫm chốc lát, liền thản nhiên nói:
- Ngươi có thể lưu lại ở đây, không cần theo tới! Nếu cô bất hạnh bỏ mình, ngươi có thể tự mưu sinh lộ. Nếu cô có thể may mắn thoát khốn, thì nhất định sẽ dốc sức tiếp ứng ngươi đi ra!
Sau khi nói xong, liền lấy ra một chiếc khay ngọc, xa xa đánh qua.
Đây là một kiện không gian pháp bảo ngày đó đoạt được trong Thương Linh Giới.
Chỉ mạnh hơn linh giới hoàn một chút, xa không bằng tòa tiên bảo Quân Thiên Cung kia.
Bất quá lúc này, trong không gian pháp bảo lại cất giấu hơn trăm vị cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432698/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.