Không có đi nghĩ lại, Tông Thủ liền kiềm chế tâm niệm, Huyễn Tâm Kính chiếu qua, chỉ thấy một đạo ánh đao như dải lụa, nhưng lại như chứa cả Thiên Địa chém nhanh tới.
Tông Thủ cũng không đi ngăn cản, trong tay áo lại một đầu rùa đen hiện thân.
Khởi động cự thuẫn, chợt nghe ầm một tiếng.
Thần hình Bích Hỏa Huyền Quy hơi lui, rồi sau đó thần sắc lại thoáng uể oải.
Một đao của cường giả Thần Cảnh, mặc dù là nó, cũng khó mà ngăn cả.
Tông Thủ đứng trên lưng nó chưa từng nhúc nhích. Lại có một đạo ánh đao màu bạc từ trong tay áo trượt ra.
Bay bổng, tựa hồ không có sức mạnh. Nhìn như không nhanh, lại trong nháy mắt đã đến trước người tên cường giả Thần Cảnh kia.
Người này vốn cười lạnh, nhưng chỉ trong một phần ngàn cái nháy mắt, trong mắt đã lộ ra vẻ hoảng sợ.
Vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tông Thủ. Sau đó hai mắt nửa mở nửa khép, chỉ là tâm niệm càng ngưng trọng.
Thời gian, tăng tốc!
Không gian, gấp!
Nhân quả, đảo ngược!
Vận mệnh, định tỏa!
Sinh tử, nghịch chuyển!
Tuổi thọ -- thiêu đốt!
Chỉ trong một hơi, đã là mười năm thọ nguyên thiêu đốt hầu như không còn, cũng khiến uy năng một đạo kia lập tức tăng vọt gấp ba!
Người nọ chỉ nhìn Tông Thủ, giữa mi tâm đã có một điểm huyết hoa nổ tung
Ánh đao màu trắng bạc xuyên thủng tuỷ não. Mà trên gương mặt, vẫn tràn đầy vẻ không dám tin.
Ba ngày sau, Tông Thủ mồ hôi đầm đìa, hành tẩu treeb một mảnh bích hải triều khởi mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432697/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.