- Khổ vậy, cũng không biết phải chống đến khi nào? Cần bao lâu nữa mới dừng lại a?
Theo thời gian trôi qua. Tông Thủ chỉ cảm thấy tâm niệm của mình càng ngày càng mệt mỏi.
Mấy lần nhịn không được, muốn tế Huyễn Tâm Kính lên. Mượn nhờ Tiên Khí chi uy, đến đối kháng kiếp lực cường hoành kia.
Lại mấy lần nhẫn nại xuống, chỉ đem tế bảy mươi chín khỏa tinh thần đạo chủng cùng với bộ thập tuyệt ngự đạo tuyệt diệt kiếm trận kia lên chung quanh người.
Vào lúc mấu chốt cũng có thể góp trợ lực, không đến mức trở tay không kịp.
Mượn nhờ ngoại vật đến độ thiên kiếp, đây là lần đầu tiên hắn làm thế.
Chỉ là trận mưa này, thật sự bá đạo cường hoành đến vượt qua năng lực của hắn.
Cũng chỉ có thể đau khổ chèo chống.
Một kiếp này nếu như có thể bình yên vượt qua, Đạo cơ gần đây bởi vì bước vào tiên cảnh quá sớm nên hơi có chút phiêu hốt rung chuyển cũng có thể triệt để ổn định lại.
Mà trong kiếp này, kỳ thật hắn cũng có thể từ trong kiếp cảm ngộ được không ít Thiên Địa đại đạo.
Càng có thể tôi thể rèn hồn, thậm chí nếu ngày sau có gặp phải chí cảnh thì một kiếp hôm nay cũng coi như sớm trải nghiệm trước.
Nói đến có vô số chỗ tốt, bất quá có một điều kiện tiên quyết, chính là hắn có thể bình yên sống đến khi thiên kiếp này kết thúc--
Cái này cũng đồng nghĩ với việc hắn đang lấy mạng ra đổi.
Bất đắc dĩ thở dài, Tông Thủ dần dần tâm niệm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432649/chuong-1248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.