Trận mưa này giống như tơ mỏng, phảng phất chỉ cần gió thổi qua một cái liền có thể tán đi.
Nhưng ai có thể nghĩ đến trong đó lại cất dấu lực lượng mênh mông như thế chứ?
Mỗi một giọt mưa nước, cơ hồ có thể sanh với Linh Pháp Tướng của tu giả Thần giai --
Tông Thủ cũng vô ý thức nhìn lại chung quanh.
Lại chỉ thấy Tịnh Âm kia tuy nhẹ chau mày lại, thần sắc hơi có vẻ thống khổ. Nhưng cũng không giống như hắn, cả thần hồn đều bị kiếp lực ẩn chứa trong trận mưa này trùng kích đến phải chấn động.
Lục Vô Bệnh cũng như thế. Khoanh chân ngồi trong mưa, sắc mặt không tốt lắm, thần sắc lại có chút lạnh nhạt, tựa hồ cũng có thể ứng phó.
Còn lại vài đầu hộ giá linh thú kia, giờ phút này co rút thân hình lại, run rẩy phát run trong màn mưa.
Bất quá thoạt nhìn cũng bình yên vô sự.
Mà như Hàm Hi và Bích Hỏa Huyền Quy càng không cảm giác được gì, một tên thì co rút toàn bộ thân hình vào trong mai rùa, hồn nhiên không sợ.
- Đúng rồi, kiếp lực trong trận mưa này là theo người mà biến, gặp mạnh thì mạnh, gặp yếu thì yếu --
Giống như Tịnh Âm, chỉ có tu vị thô thiển, kiếp lực gặp phải tự nhiên cũng rất nhỏ bé.
Mà Hàm Hi là trời sinh dị chủng, Thiên Địa lệ niệm sinh ra, cùng Thiên Địa nhất thể, kiếp lực này còn không phát đến trên đầu nó.
Tông Thủ trong nội tâm vốn buông lỏng. Đám người bên cạnh vô sự là tốt rồi. Hắn có thể an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432648/chuong-1247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.