Lúc hai người đang nói chuyện, Lục Vô Song bên kia đã hướng ba vị Thần cảnh tu sĩ chào hỏi.
- Không dám nhận danh xưng thiếu chủ, Vô Song bái kiến ba vị nguyên lão! Hôm nay Vô Song bất hạnh, rơi vào quẫn cảnh, ba vị có thể không từ vất vả chạy đến, vãn bối thực cảm kích không thôi. Kính xin ba vị lại hỗ trợ vãn bối một tay, nếu có thể đem thằng chó này tru diệt, ngày sau vãn bối nhất định sẽ có tương báo.
- Nói quá lời! Chúng ta vốn là vì thế mà đến, tương trợ thiếu chủ. Đây là chuyện đương nhiên, nào dám nhìn đến báo đáp?
Bạch bào tu giả kia cười cười, ánh mắt cuối cùng lại rơi vào trên người Tông Thủ, còn có cái nguyên thần đang bay lên trời kia.
Trong mắt toát ra vẻ chê cười, buông tha thân thể, nguyên hồn bỏ trốn sao?
Cũng là biết cách tính toán, nhưng tiếc là ở trước mặt hắn lại vô dụng.
Pháp lực trực tiếp triển khai, chính là một cái đại thủ do băng tuyết ngưng tụ lại, hướng về phía thần hồn của Tông Thủ, xa xa chộp tới.
Giống như cũng biết Tông Thủ có phương pháp thuấn không bỏ trốn. Thời điểm ra tay, đã từ trong đại đạo nguyên tầng mà làm, bắt đầu phong tỏa cách tuyệt.
Lúc này liền ngay cả Lục Vô Bệnh cũng là khẽ lắc đầu.
Lúc này mới nghĩ đến chạy trốn, không nghĩ là quá muộn?
Chắp tay ở sau lưng Lục Vô Bệnh vẫn ung dung nhìn cảnh tượng ở trước mắt.
Tự tay bố trí khiến cho thiên tài tuyệt thế bậc này vẫn lạc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432631/chuong-1230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.