Cùng với đạo môn, không chết không thôi!
Thần sắc của Vô Cực là tái nhợt một mảnh, mà bảy ngàn Tử Lân Diễm Thương kỵ cũng không khỏi đều là vẻ mặt giận dữ, mí mắt muốn rách ra, hai mắt đỏ ngầu nhìn về Tông Thủ.
Không ai có thể hoài nghi Tông Thủ không làm được. Quân vương của một nước, trì hạ có mấy trăm vạn binh mã tinh nhuệ. Ngoại trừ cường giả đẳng cấp cao dưới trướng của hắn còn ít một chút, còn lại hết thảy, đều là một thế lực đứng đầu nhất ở trong Vân Giới!
Võ đạo của bản thân Tông Thủ, ở tại Vân Giới, dưới Tiên cảnh, lại càng không có đối thủ!
Liền ngay cả Chân Vũ Thất Tiệt trận đều không làm gì được, có thể thấy hắn mạnh như thế nào.
Ý định muốn tiêu diệt chư mạch của Đạo Linh khung cảnh trong cảnh nội, chỉ sợ là không người nào có thể ngăn cản.
Trái tim Vô Cực đập mạnh, chỉ cảm thấy hồi hộp không thôi, lại càng càng không khỏi buồn giận. Chỉ là hết thảy hôm nay, đều là gieo gió gặt bão, ngược lại là thật sự không oán người khác được.
Bất quá, cục diện này thực sự cũng không phải là khong có cơ hội vãn hồi.
Cưỡng chế khiến mình trấn định lại, trên khuôn mặt của Vô Cực cũng hiện ra một tia hàn ý lãnh sương.
- Quân thượng đã cố chấp như thế, Vô Cực cũng không thể tránh được. Bất quá chúng ta, cũng không nguyện ngồi chờ chết.
Lời nói đến đây, hai tay Vô Cực đã niết kiếm quyết, một thanh kiếm sáng loáng bỗng nhiên ra khỏi vỏ, lượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432325/chuong-924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.