Chẳng qua là khi lấy phù, mới rơi vào trong tay hắn một lát. Sắc mặt của Vô Cực chính là hết xanh rồi trắng, hết trắng rồi xanh, biến ảo chập chờn. Một cỗ uất khí tích lại trong lồng ngực bốc lên không thôi, cũng không tiết ra được.
Thận kính khắc địch, Dạ Ma quân đại bại. Minh Huệ vẫn, Già Minh La chạy trốn, hai tông chủ Huyền Đồng Linh Minh, tính cả bảy tên Chân Vũ Kiếm Sĩ không một ai còn sống.
Sau một hồi lâu, Vô Cực chợt phun ra một ngụm máu tươi, trong giọng nói là xúc động xen lẫn phẫn nộ không hiểu.
- Minh Huệ! Tội ngươi đáng chết vạn lần, làm hại Đạo môn ta.
Nếu không phải là người này lòng mang phẫn hận, vượt qua hắn góp lời, cung chủ há sẽ làm việc như thế?
Câu này mắng ra, tâm tình Vô Cực lại không có nửa phần chuyển biến tốt đẹp.
Ý niệm tiếp tục lưu chuyển trong trong tấm phù, ánh mắt cũng dần dần sâm lãnh lên.
Đánh rắn không chết ngược lại bị rắn cắn, huống chế Tông Thủ này, không phải là rắn mà là hổ! Sau trận chiến này thực lực không giảm, ngược lại là quân thế đại tăng.
Lấy tính tình người này, một khi rảnh tay, sao có thể không đến trả thù chứ?
Bỗng nhiên là nghĩ tới điều gì, Vô Cực chợt thúc ngựa đi lên phía trước, cưỡi Đạp Hỏa Tử Kim Lân hướng về phía bên ngoài cốc chạy đi.
- Đi! Đi mau! Nếu các ngươi không đi, chỉ sợ liền không kịp!
Những Tử Lân Diễm Thương kỵ này đều là hai mặt nhìn nhau. Tuy là khó hiểu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432324/chuong-923.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.