Tông Lam nghe thế liền nhíu nhíu mày:
- Lúc này linh trận trên đảo còn chưa công phá! Có phải quá sớm không?
- Đợi đến lúc chư vị chuẩn bị thỏa đáng, ước chừng liền có thể phá vỡ.
Thanh âm bình tĩnh như mây trôi nước chảy --
Tông Lam nghĩ nghĩ, lại nhìn nhìn. Cũng không thể bác bỏ, liền lại ngưng âm thanh nói:
- Vì sao không phải bản soái, mà là Linh Huyền?
Hổ Trung Nguyên cũng tức giận, dù là hắn tư lịch cũng hơn tên Linh Huyền kia nhiều. Vì sao lại phải lưu thủ vân hạm, xem người khác lập công chứ?
- Khổng Dao đến Càn Thiên mấy tháng, lúc nhàm chán đã từng lượt tra lại chiến quả của chư tướng Càn Thiên.
Ánh mắt Khổng Dao chớp lên:
- Hữu đô kiểm điểm mười năm qua lớn nhỏ một trăm bảy mươi ba chiến. Mỗi một trận chiến, quân địch đều tử thương nhiều hơn phân nửa. Lại có bốn lần giết tù binh đúng không?
Tông :am khẽ giật mình, cái này cùng việc Linh Huyền thống quân thì có quan hệ gì?
- Bản soái muốn nói chính là Tông kiểm điểm sát tính quá nặng!
Nói đến đây, Không Dao ánh mắt du du:
- Ta đoán ý quân thượng ước chừng là muốn tận tru thủ lãnh. Hơn trăm vạn tinh binh ở này với hắn còn có hữu dụng --
Khi trên cửu nha hạm đang nghị luận đại binh lên đất liền thì Tông Thủ đã lần nữa mang theo tử khí mênh mông cuồn cuộn kia xông lâm mà xuống.
Nhưng sâu trong mắt hắn giờ phút này lại tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Vô danh kiếm này thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432288/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.