- A..., khí tức rất quen thuộc.
Đây là một thế giới tĩnh mịch, có dãy núi, có bình nguyên, có dòng sông, cũng có sông lớn.
Nhưng lại chỉ không có cỏ cây, không có sinh linh.
Bầu trời là âm u, vô số hồn hỏa phiêu đãng. Bao quát đại địa, có thể thấy vô số tử vật thân hình khô khan hành tẩu trên mặt đất.
Lúc này trên một đỉnh núi cao ngất, trong một cung điện màu xám trắng bỗng nhiên truyền ra một tiếng nỉ non.
Thanh âm nhỏ đến không thể nghe thấy lại dẫn phát một hồi tai nạn ở phụ cận.
Vô số Âm Hỏa bời vì âm thành này vang lên mà nhao nhao Tịch Diệt, lúc này ở trong thâm cung, một thân ảnh ngồi ngay ngắn ở trên bảo tọa vàng óng ánh, bộ dáng như khô lâu đang có chút ngốc trệ mở mắt ra.
Nói là "mở ra", nhưng thật ra là trong hai hốc mắt trống rỗng đột nhiên có một đoàn hỏa diễm thiêu đốt lên.
Có thể là đã ngủ say rất nhiều năm, trong đầu là một mảnh mơ hồ, mê mang.
- Đây là vương đạo, không đúng, lại là khí tức Thánh hoàng --
Theo hai chữ cuối cùng thốt lên, khô lâu kia mạnh mẽ đứng lên, trong mắt lại lộ ra cảm xúc kinh ngạc, nhớ lại.
-- Thánh hoàng chi khí, đã thật nhiều năm không cảm giác được rồi. Là một vạn năm, hay là hai vạn năm, đã lâu đến mức hắn không thể nhớ kĩ nữa rồi.
Bất quá khí cơ này vì sao lại cảm giác có chút bất đồng nhỉ.
Thánh giả chi khí, cùng minh khí giao cảm, Tà Linh lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432287/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.