Sắc mặt cũng không làm khó chút nào, ngược lại mang theo vài phần cảm kích.
Đừng nói mười vạn, mặc dù đến trăm vạn tinh binh, dùng tài lực của Huy Châu cũng không thành vấn đề.
Khách quân tới đây, đám bọn hắn vốn cũng nên xuất tài lực nuôi dưỡng mới đúng.
Ngụy Hải lại yêu cầu không nhiều lắm, rõ ràng cho thấy có ý che chở mọi người. Vốn nghe nói đông lâm sắp phát binh tới, vẫn còn có chút lo lắng, lúc này đã có thể yên tâm rồi.
Ngụy soái thịnh đức như thế, quả thật khiến lòng người cảm kích.
Ngay lj mấy người Ngụy Hải Khổng Huyền đang nghị luận bên dưới, Tông Thủ ở trong Ích Ma Thần Toa cũng kỳ quái hỏi mấy nữ hài bên cạnh.
- Như thế nào đang êm đẹp lại xuống làm gì?
Vẫn là Nhược Thủy nghe lời, biết rõ hắn chỉ ở một lúc liền đi nên thành thành thành thật thật ngồi trên thuyền không xuống.
Trong mắt Khổng Dao đúng là quang mang biến ảo, như đang suy nghĩ phức tạp gì đ:
- Ta vừa rồi thấy trên Liên Vân Đảo tựa hồ bày trận có chút không ổn, giữa các đài quan sát có rất nhiều sơ hở. Hơn nữa những người ở trên đảo, cũng giống như là đang bày trận --
Cái này không cần Khổng Dao nói. Tông Thủ cũng đại khái có thể phát giác.
Có nhiều chỗ, quả thật lực lượng hơi bạc nhược yếu kém một chút.
Nếu chỉ là vì tài lực thiếu thốn, vậy thì 100 khung cửu tí linh nỏ đã là Linh Khí cửu giai rồi. Mà tên nỏ phân phối so sánh với những thú tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432268/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.