Cô bé này, hôm nay chỉ sợ thực sự đã căm thù mình đến tận xương tuỷ rồi.
- Không sao!
Tông Thủ lắc đầu, sau đó trực tiếp hỏi:
- Cô lần này đến Liên Vân, không thể ở lâu. Chỉ muốn hỏi, tình hình nơi này đến cùng thế nào? Quân Càn Thiên ta sau khi đến phải đóng ở đâu? Lại do nơi nào cung cấp?
Càn Thiên Sơn mình cũng chuẩn bị không ít vật tư, mà dù sao là khách quân, là đến đây để viện trợ, Huy Châu Chư Thành, chung quy cũng không có khả năng một cái giá cũng không trả. Toàn bộ do Càn Thiên, đơn phương trả giá được.
Những lời này hỏi ra, thần sắc Ngụy Hải lại hơi có chút cổ quái:
- Kính xin quốc quân thứ lỗi, theo ta được biết, Huy Châu Chư Thành năm gần đây đại chiến không ngớt, sớm đã không chịu nổi gánh nặng. Chỉ sợ không có dư lực gì để cung cấp nuôi dưỡng quý quân. Tự nhiên nếu Càn Thiên đưa quân đến giúp, đó là không thể tốt hơn. Tây Nam nơi này có bốn năm đảo nhỏ. Quốc quân có thể đóng quân ở nơi này.
Tông Thủ thần sắc giật mình, rồi sau đó như có điều suy nghĩ nhìn nhìn người sau lưng.
Ăn mặc khác nhau, nhưng ai cũng đẹp đẽ quý giá, mặc cũng không phải người bình thường có khả năng tưởng tượng.
Không giống như là người trong quân Đại Thương, khí cơ của những người kia đều không kém.
Mặc dù thấp nhất, cũng là cường giả Võ Tông cảnh.
Còn có mấy đạo nhân mặt không biểu tình đứng ở hơi nghiêng sang một bên.
Ngụy Hải thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432267/chuong-866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.