Lông mày của Tông Thủ lại nhíu lại, Thượng Tiêu Huyền Linh? Ở bên trong Trầm Luân Vân Hải vẫn có dư nghiệt của Thượng Tiêu Tông?
Sao còn trì độn canh giữ ở nơi đây, chẳng lẽ không có nhận được tin tức Thượng Tiêu Tông đã bị san bằng?
Đúng rồi! Trầm Luân Vân Hải ngăn cách hồn lực. Những người này thủ ở đây không có nhận được tin tức cũng là chuyện bình thường.
Huống chi hắn đã tới nơi này đầu tiên.
Thân hình Tông Thủ vẫn xông về phía trước, hắn tiện tay vung ra một kiếm tìm tòi trong vân hải, sau đó nhận ảnh bạch sắc chớp lên.
Bạch kim long kiếm!
Ở trong Vân Hải nguyên hồn không cách nào mở rộng đến ngàn trượng cũng khó khóa chặt thân ảnh một người.
Một kiếm này hắn không nhìn kết quả, chỉ dựa theo quán tính.
Bất quá khi kiếm khí tiêu tán, dư kình nghiền nát gạt ra mây mù phạm vi vạn trượng.
Sau đó cũng chỉ thấy một người không dám tin nhìn xuống dưới chân mình.
Có một vết cắt từ ngực chạy xuống dưới, hỏa diễm đỏ thẫm tràn ra thiêu đốt toàn thân hắn.
Trong mây mù truyền ra từng tiếng kinh hô.
- Cát đạo hữu ngỏm rồi
- Không ngờ chỉ một kiếm! Rốt cuộc là người phương nào!
- Thật to gan! Không biết nơi này là cấm địa Đông Lâm ta thất tông ta sao?
- Ồ! Ta nhận ra ngươi, ngươi là Tông Thủ!
Mấy chữ bỗng dưng cao vút, giống như là khàn cả giọng. Hai chữ rất ngắn ngủn nhưng có vô tận nghi hoặc, vô tận khó hiểu.
Hình như người này hoàn toàn không ngờ tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hoang/1432142/chuong-741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.