Nhìn vẻ mặt ba mẹ Trần bất khả tư nghị không thể tin, Vương Tuấn nói: “Từ lúc Trần Tố đến Bắc Kinh đi học, bọn cháu đã cùng một chỗ!” Dù sao Trần Tố không có ở nhà, Vương Tuấn nói bậy không ai vạch trần, lúc này không nói bậy bạ gì đó bao giờ mới nói bậy?!
“Sau khi bọn cháu ở cùng nhau, Trần Tố không học cái trường kia của em ấy nữa, cháu để em ấy lại lần nữa ở Bắc Kinh học một năm lớp 12 nặng nề, sau đó thi đậu ‘đại học Bắc Kinh’ “, Vương Tuấn nhấn mạnh âm tiết bốn chữ này, quả nhiên thấy được mí mắt mẹ Trần Tố nháy lia lịa, Vương Tuấn nói: “Năm kia em ấy tốt nghiệp liền thi đậu công tác ở XXX quốc gia.” Âm tiết hai chữ quốc gia nhất định cần nhấn thật mạnh, Vương Tuấn cảm thấy bọn họ không hẳn nghe hiểu được danh từ nhân viên công vụ, cho nên Vương Tuấn nói: “Đến bây giờ, Trần Tố đã là cán bộ Nhà nước rồi.”
Sau khi nghe một loạt XXX ‘quốc gia’ được tận lực nhấn mạnh, ngón tay ba Trần run rẩy cẩn thận sờ lên ảnh chụp đẹp đẽ, thận trọng chạm đến, mẹ Trần thở đều không nổi, mặt Trần Khiết càng là kinh hãi!
Nhìn đứa con thứ hai như người xa lạ trong ảnh, mẹ Trần ngẩng đầu nhìn Vương Tuấn: “Hai đứa — hai đứa thực sự muốn cùng một chỗ? Sau này sẽ rất khó khăn, trên đời này không có bí mật vĩnh viễn.”
Nhìn người mẹ như vậy, Vương Tuấn cảm thấy ba xuất thân ở một thành thị nhỏ là một chuyện không công bằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-hi-tia-nang-ban-mai/1847802/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.