Thời gian cứ thế trôi qua cũng chả khác chi nước chảy bên cầu, chỉ loáng một cái đã khiến cho cuộc đời con người ta biến chuyển đến chóng mặt. Trên vùng đất Giao Châu này viên chủ tướng Hứa Sùng Thành mới ngày nào còn trẻ khỏe sung mãn là thế, vậy mà tới nay khí sắc lão đã già nua đi trông thấy. Mặc dù đã bước sang đến tuổi xế chiều, nhưng qua ánh mắt sắc lẹm hơn dao cũng đủ thấy được lão ta là một con người tâm cơ sâu sắc đến nhường nào. Thực đúng là một kẻ khôn ngoan lọc lõi nhất trên chốn quan trường.
Lại nói về năm ấy, sau khi lập ra mưu hèn kế bẩn để gia hại toàn tộc ân sư họ Địch. Hứa Sùng Thành liền một bước lên mây, đường đường chính chính nắm trọn quyền vị trung quân. Lúc này không còn chịu sự dạy dỗ quản thúc của thầy, lại ỉ mình tuổi trẻ tài cao khó ai bì kịp, liền mặc sức mà tham ô vơ vét đến tận xương tủy con dân đất Việt. Cũng vì thế mà theo năm tháng lão đã tích lũy cho mình khối tài sản kếch xù, thậm chí lượng tài phú ấy còn nhiều hơn trong phủ đệ Tĩnh Hải Quân.
Đến ngày hôm nay khi đã bước sang tuổi xế chiều, điều khiến lão đang đau đầu nhất chính là phải xử trí giải quyết làm sao với số tài phú khổng lồ ấy. Ngặt nỗi chốn này lại chính là nước Nam, chỉ là một quận Giao Châu trong thời Bắc thuộc. Đời này của lão thì không cần nói tới làm gì, quyền uy lẫm lẫm dưới một người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-giu-cua/2743400/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.