Sau khi tám chuyện với Tư Vi xong, Lật Hạ vui vẻ lăn lộn trên giường, đang cao hứng thì Cố Nhất Vọng gõ cửa.
“Hạ Hạ.” Anh gọi, “Anh có thể đi vào không?”
Lật Hạ không hề giữ hình tượng thục nữ, nằm trên giường ôm chăn, trợn mắt hỏi: “Làm gì?”
Cố Nhất Vọng nói: “Trao đổi với em chút chuyện.”
Lật Hạ ờm khẽ một tiếng, không kiên nhẫn nói: “Vào đi.”
Ở trước mặt Cố Nhất Vọng, từ trước đến nay cô đều sống rất thật.
Cô và Cố Nhất Vọng quen nhau từ bé, biết nhau từ hồi còn mặc tã, mặt nào cũng đều thấy rồi, đối với vị đàn anh này cô không hề kiêng kỵ gì, bởi cô không coi anh là người khác phái, mà coi là bạn thân hoặc chị em tốt.
Lúc Cố Nhất Vọng đẩy cửa vào, Lật Hạ vẫn đang thoải mái nằm trên giường, trong ngực ôm chăn, chăn ga lộn xộn, vừa nhìn đã biết cô vừa lăn lộn.
Lật Hạ chống tay, nghiêng người, tay nâng đầu, nhìn về Cố Nhất Vọng: “Bàn chuyện gì à?”
Cố Nhất Vọng cũng không dông dài, đi thẳng vào vấn đề: “Buổi nhạc hội của thầy vào ngày kia, mai chúng ta không có chuyện gì, cùng đi chơi một chút không? Lâu rồi anh không về, em đưa anh đi đi.”
Lật Hạ liếc mắt, không nghĩ ngợi đã cự tuyệt: “Em không đi.”
“Ngày mai em muốn ngủ nướng, em muốn nằm trên giường, ai cũng đừng hòng chia lìa em và giường.”
Cố Nhất Vọng: “…”
Anh bắt đầu oán than, kể khổ: “Nhưng mấy ngày nữa anh phải đi rồi, vất vả lắm mới về được một chuyến, chẳng lẽ em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-duoc-cua-anh/1170309/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.