- Đương nhiên là Hồng Thiên Bộ.
Thì An nói.
Hậu Vĩnh Chính kinh ngạc, nói:
- Vì cái gì ngươi không coi trọng tên đạo tặc kia?
- Ngưu Kiếm Hoa sao?
Thì An lắc đầu, nói:
- Mặc dù thực lực của hắn không tệ nhưng phần lớn dựa vào bảo vật và thân pháp thủ thắng, cho nên, ta cảm thấy Hồng Thiên Bộ mạnh hơn.
- An Cửu Nguyệt thì sao?
Ôn Phi Văn nói chen vào:
- Còn có Trình Đạo Hà, bọn họ không kém hơn Hồng Thiên Bộ?
- Kém hơn quá nhiều.
Thì An lắc đầu, nói:
- Lão Cửu, ánh mắt của ngươi vẫn còn kém một chút.
- Ai, biết ai mạnh nhất thì thế nào?
Thì An lắc đầu, nói:
- Đám người Đại sư huynh, Nhị sư tỷ đã chọn trước, cho dù là Hồng Thiên Bộ hay Ngưu Kiếm Hoa, An Thất Dạ, Trình Đạo Hà, tất cả đều khó đến phiên chúng ta.
- Hắc hắc, những người này thật ngốc, cho rằng sẽ có Đại Tạo Hóa chờ bọn họ?
Ôn Phi Văn cười nhạo.
- Được rồi, có thể trổ hết tài năng trong nhiều thiên tài như thế, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài.
Hậu Vĩnh Chính lắc đầu, hắn mất hết cả hứng, bọn họ đứng bài vị cuối trong Thập Nhị Tinh Sứ, cho nên chỉ có thể lấy “hàng thừa”.
- Ha ha, đáng tiếc mười năm sau bọn chúng mới biết được chân tướng, nghĩ lại thật chờ mong, ta rất muốn xem vẻ mặt của bọn họ khi đó.
Thì An cười cợt.
...
Trong bí cảnh.
Lăng Hàn tiêu hóa ba đạo thần mang, hắn lại nắm giữ ba trận văn, hắn lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668563/chuong-4139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.