- Vẫn mong Liên kỳ chủ bắt tên hung thủ này!
- Mời Liên kỳ chủ ra tay!
Hồ gia người đều nói.
- Không phải, không phải!
Hoán Tuyết vội vàng biện bạch.
- Là bọn họ bắt ta đến nơi này. Thiếu gia vì cứu ta mới xông vào. Thật sự không liên quan tới thiếu gia.
Lăng Hàn lại cười:
- Chuyện chính là như vậy, thị nữ của ta bị người ta bắt đi. Sau khi trải qua điều tra của ta, ta phát hiện là do Hồ gia gây nên. Vì đề phòng Hồ gia đưa người rời đi, ta liền không kịp xin ý kiến của kỳ chủ, lại trực tiếp ra tay.
- Nói bậy. Hồ gia ta là tồn tại thế nào? Sao lại làm chuyện bắt người này?
Hồ Vinh Hải hừ một tiếng.
- Tiểu Cửu nhà ta coi trọng thị nữ của hắn, hỏi hắn mua về. Nhưng ác tử này lại có thể đổi ý, ở trong ngày vui chạy tới nơi này quấy rối, ngang nhiên giết người!
- Liên kỳ trưởng, lão phu hỏi nàng, hắn làm chuyện ác như vậy, với nên xử trí như thế nào?
A a a, công phu trả đũa này thật là tốt. Cứng rắn nói một chuyện vốn không có lý trở thành chuyện có lý, thật sự biến người thi bạo thành người bị hại.
Lăng Hàn cảm thấy mình vẫn còn xa mới đạt được trình độ vô sỉ như vậy. Đúng, cón có không gian tiến bộ cực lớn.
Liên Tuyết Dung thản nhiên nói:
- Được, ta dẫn người trở lại, điều tra rõ chân tướng. Sau đó, tất nhiên sẽ cho Hồ gia một câu trả lời thỏa đáng.
Lời này chính là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/668043/chuong-3618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.