Mã Tuyên Vương nhìn đối phương, hơi nhíu mày hỏi dò:
- Tông chủ Hồng Viêm tông, Hứa Phi Hứa huynh?
Tiên Vương Nhị Trọng Thiên cười to nói:
- Đúng là bổn tọa.
Tim Mã Tuyên Vương rớt cái bịch, ngoài mặt không lộ vẻ gì:
- Không biết Hứa huynh lại đây có chuyện gì:
Hứa Phi lắc đầu nói:
- Mã huynh nói gì kỳ, mới quát đuổi một trưởng lão của bản tông đi nhanh vậy đã không nhớ?
Nghe câu đó đám người Lý gia tê liệt ngã ngồi chợt vực dậy tinh thần, Lý Tĩnh Sơ khép miệng lại.
Tình huống... có lẽ có thay đổi.
Mã Tuyên Vương ậm ừ, cười nói:
- Xem trí nhớ của bổn tọa, thì ra Hứa huynh đến vì chuyện này. Nhưng hình như bổn tọa không tổn thương trưởng lão đó của quý tông?
Hứa Phi gật đầu nói:
- Đúng vậy, nhưng tôn tử của La trưởng lão chết thảm tại đây, bổn tọa làm tông chủ Hồng Viêm tông không thể nào khoanh tay đứng nhìn. Mã huynh, xin hãy giao hung thủ ra, qua mấy ngày bổn tọa mời huynh uống rượu, trò chuyện một buổi.
Mã Tuyên Vương xòe tay nhún vai:
- Hung thủ gì? Bổn tọa không biết.
Ai ngờ người Lý gia rống to:
- Là hắn, hắn đó!
Bọn họ cùng chỉ vào Vương Toàn Hà, đây là hy vọng duy nhất của họ nên bất chấp uy thế từ Mã Tuyên Vương.
Lý Tĩnh Sơ khóc ròng:
- Tiên Vương đại nhân, thiếp thân là thê tử mới được La Quang cưới vào cửa, cuồng đồ này luôn thèm muốn nhan sắc của thiếp thân, hành hung ngay trong hôn lễ của thiếp thân. Xin đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667875/chuong-3450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.