Lăng Hàn ngẫm nghĩ, đi vào đường hầm chiến trường phụ.
Rời khỏi chiến trường vực ngoại đã rất lâu, hắn nên đi xem, hơn nữa có một ít nợ cũ vẫn chưa thanh toán.
Khi Lăng Hàn đến tiền tuyến vừa lúc gặp quân Cuồng Loạn công kích, một mảnh đen kịt như dời núi lấp biển.
Bên Huyền Mạc vị diện người người đều hết sức căng thẳng. Quân Cuồng Loạn ngày từng ngày mạnh hơn, còn bọn họ thì giảm bớt số người, cứ tiếp tục thế này sao mà được?
Sau trận chiến này có bao nhiêu người sẽ vĩnh viễn không cách nào trông thấy ngày mai?
Bùm!
Bọn họ bỗng thấy một luồng sáng từ xa bay tới, vụt qua tường thành lao vào quân Cuồng Loạn.
Cảnh tượng làm họ da đầu tê dại, trong ánh sáng lấp lóe quân Cuồng Loạn từng người nổ tung thành mưa máu.
Thành phần quân Cuồng Loạn rất phức tạp, dưới từ chuẩn Thiên Tôn trên đến Lục Bộ, nhưng ánh sáng vụt qua đâu thì chuẩn Thiên Tôn hay Lục Bộ đều thành mưa máu.
Chỉ một kích, nguyên quân đoàn Cuồng Loạn bốc hơi, chỉ còn lại ít ỏi mười mấy người.
Cái này... đây là đại nhân vật nào ra tay? Kinh khủng thế.
Bọn họ nhìn phương xa, thấy một thanh niên đạp bầu trời đi tới, thân hình thon dài như chứa sức mạnh to lớn trấn áp khung trời vạn cổ, khiến người chỉ muốn quỳ lạy.
- Đó là...
- Lăng Hàn!
- Hắn trở lại!
Mọi người vừa hưng phấn vừa sợ hãi. Năm đó Lăng Hàn một kích diệt chín mươi phần trăm quân Cuồng Loạn, hiện giờ vương giả trở về, thực lực mạnh hơn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/667857/chuong-3432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.